Ăn xong cơm, Loan Loan không khách sáo tiễn khách mà đi thẳng lên lầu thay quần áo. Cô cứ tưởng lúc mình thay đồ xong đi xuống thì Hàn Đình đã rời đi rồi, ai ngờ vừa xuống đến phòng khách, thấy anh ta vẫn còn ngồi đó, cô hơi bất ngờ.
Biểu cảm trên mặt Triệu Hưng Bác lúc này đúng kiểu cười mà như không cười: nếu đến nước này còn chưa nhận ra chuyện gì thì đúng là nên tự đập đầu vào tủ lạnh chết cho xong.
Tên Hàn Đình này ban đầu nói nào là “vừa gặp đã hợp”, “nói chuyện hợp ý”… toàn là nói cho có, thực chất là một con sói đội lốt cừu, rõ ràng nhắm trúng cải trắng nhà mình!
Chính mình đã mấy lần ám chỉ tiễn khách, vậy mà tên này cứ giả vờ ngây ngô không hiểu, mặt dày ngồi lì không chịu đi. Trước đây sao không nhận ra hắn dày mặt cỡ này chứ?
Triệu Loan Loan đi ngang qua phòng khách, hướng thẳng ra cửa. Hàn Đình cũng đứng dậy đúng lúc:
"Nếu đã bàn chuyện xong rồi, vậy tôi xin phép không làm phiền thêm nữa. Cảm ơn Tiểu Triệu tổng đã tiếp đón."
Triệu Hưng Bác liếc mắt nhìn ra cửa: "Không vội mà, Hàn tổng, chúng ta nói chuyện thêm chút nữa đi. Dù gì cũng còn sớm mà?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT