Tạ Nguy nhìn người trước mặt, trong lòng bỗng dâng lên một tia hối hận vì đã giữ nàng lại.
Loan Loan thấy sắc mặt hắn liền đoán ra được mấy phần, liền nói: "Ta rất lợi hại, ngươi đừng có không biết nhìn người."
Nói xong còn giơ giơ nắm tay bé nhỏ, ra vẻ dọa người.
Tạ Nguy nhìn ánh mắt sáng ngời trước mặt, chỉ cần liếc qua liền thấy đáy lòng, lại nhìn nắm tay trắng nõn kia… chẳng có chút nào gọi là uy hiếp.
"Đương nhiên sẽ không. Kẻ đã nghi thì không dùng, đã dùng thì không nghi. Nếu đã lựa chọn tin tưởng Miêu cô nương, Tạ mỗ tự nhiên nguyện giao thân thể này cho cô nương."
Loan Loan nghe vậy cong môi cười: "Xem như ngươi biết nói chuyện. Đã như vậy, cũng đừng gọi Miêu cô nương chi nữa, gọi ta là Loan Loan đi, dù gì về sau cũng còn phải ở cùng nhau một đoạn thời gian dài."
Tạ Nguy ngẩn ra, nhìn vẻ mặt tươi cười kia, khóe môi cũng khẽ nhếch. Người này đúng là rõ ràng yêu ghét, thật dễ làm vừa lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT