Đứng ngoài cửa phòng, tai Loan Loan khẽ động, hàng mi cong rậm rũ xuống, che đi ánh mắt sâu thẳm như mực đang suy tư.
Như Ý mở cửa phòng, cung kính mời quận chúa vào trong, sau đó lập tức đóng cửa lại, đứng thẳng người, tay ôm kiếm, thần sắc kiên định canh giữ bên ngoài.
Nghe tiếng cửa mở, Trần Thiên Thiên liền cất giọng cáu kỉnh: "Không phải đã bảo các ngươi ra ngoài hết rồi sao? Không thể để ta yên tĩnh suy nghĩ một chút à?!"
Vừa bực vừa phiền, Trần Thiên Thiên đứng bật dậy, nhìn thấy nữ tử bước vào thì ngẩn ra tại chỗ. Người nọ khoác y phục trắng tinh như tuyết, vẻ lạnh nhạt thanh cao, tựa như tiên nữ trong cung trăng.
Giọng nói nàng bất giác dịu xuống: "Ngươi... ngươi là ai? Bản công chúa chẳng phải đã dặn không cho ai vào quấy rầy sao?"
Loan Loan nhìn Trần Thiên Thiên đang dùng ánh mắt xa lạ nhìn mình, đáy mắt tối lại: "Tam tỷ, mấy ngày không gặp, muội đây mà tỷ cũng không nhận ra ư?"
Giọng nàng mang theo vẻ u oán, lông mày hơi nhíu, khiến người nghe như bị bóp chặt tim, chỉ hận không thể lập tức ôm nàng dỗ dành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT