Loan Loan nhìn vào đôi mắt cất giấu lo lắng của Mộ Dao, dừng lại một chút rồi chậm rãi mở miệng:
"Mộ tỷ tỷ, trước kia người trong nhà ta luôn lo thiên hạ lòng người hiểm ác, 'ngọc tốt dễ họa', cho nên vẫn luôn ẩn cư không ra mặt. Lần này ta rời núi cũng vì trải qua bao nhiêu năm, trong nhà giờ chỉ còn lại mỗi mình ta."
Nói tới đây, Loan Loan cúi đầu, để lộ chiếc cổ trắng trẻo nõn nà, khiến người ta nhìn vào liền dâng lên lòng thương cảm. Mộ Dao trong lòng thoáng chùng xuống, nhẹ nhàng hỏi:
"Loan Loan muội muội, chẳng lẽ trong nhà xảy ra chuyện gì lớn? Người thân của muội…"
Nàng có chút do dự, sợ chạm vào chuyện thương tâm.
Loan Loan ngẩng đầu đáp: "Không đâu, bọn họ đều là tuổi già mà mất thôi. Chỉ là nhà ta người ít, lại khó sinh con cháu, đến đời ta thì chỉ còn mình ta. Vì sợ ta một mình trong cốc không chống đỡ nổi, lại cũng vì muốn kéo dài hương hỏa, nên mới để ta ra ngoài tìm một vị hôn phu khỏe mạnh, mong có thể sớm sinh con nối dõi cho tộc."
Mộ Dao: ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play