Mấy ngày nay, Lăng Diệu Diệu cảm thấy trời cũng tươi, nước cũng trong, đến cả không khí cũng dễ thở hơn nhiều.
Nguyên nhân chính là mấy hôm gần đây, Mộ Thanh – bông hoa đen biết nói kia lại trở nên hiếm hoi ngoan ngoãn, không còn nhảy ra chọc ngoáy lúc nàng cùng Mộ Dao trò chuyện, cũng chẳng còn suốt ngày nghi thần nghi quỷ, nhìn nàng bằng ánh mắt đầy ngờ vực.
Chỉ là, Diệu Diệu vừa vuốt cằm vừa ngó về phía xa, thấy kẻ kia thỉnh thoảng lại lén nhìn Loan Loan, liền nhíu mày, ghé sát bên tai Loan Loan thì thầm:
"Loan Loan, ngươi có cảm thấy mấy hôm nay Mộ Thanh có chút quái lạ không?"
Loan Loan nhìn thoáng qua chỗ Mộ Thanh đang đứng, thấy hắn bị bắt gặp liền lập tức quay mặt đi, giả như chưa từng nhìn sang. Nàng nhướng mày, hỏi:
"Quái ở chỗ nào?"
Diệu Diệu hạ giọng nghiêm trọng: "Hắn cứ nhìn trộm ngươi suốt. Ta nghi hắn chưa từ bỏ ý định muốn giết ngươi. Nhưng vì nể Mộ tỷ, nhất thời chưa ra tay thôi. Cho nên, mấy hôm tới ngươi cứ an phận ở trong phòng, đừng bước ra ngoài. Hắn rất coi trọng ý kiến của Mộ tỷ, chắc chắn sẽ không dám làm gì trước mặt nàng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play