Nghe Lăng Diệu Diệu nói xong, Loan Loan không khỏi hít sâu một hơi, trong lòng thầm rủa cả vạn lần. Không nhớ được cảm giác đau đớn khi chết ư? Nếu không phải quên, e là đã chẳng dám tiếp tục bước nữa. Chết nhiều lần như thế, người thường sớm đã điên mất rồi.
Thấy nghĩ không ra, Lăng Diệu Diệu cũng không nghĩ nữa, xua tay nói: "Thôi, không sao đâu, chắc là ta quên rồi."
Nàng vừa nói vừa ngáp một cái, quay sang hỏi: "Loan Loan, trời cũng khuya rồi, ngươi có muốn ngủ cùng ta không?"
Loan Loan lắc đầu: "Không cần đâu, ta có chỗ của mình, ngươi cứ về nghỉ trước đi."
Lăng Diệu Diệu dụi mắt, gật đầu rồi xoay người về phòng nghỉ ngơi.
Đợi nàng đi khuất, Loan Loan mới nghiêng đầu nhìn ra chỗ góc tối: "Còn chưa chịu ra à?"
Từ trong bóng tối, khuôn mặt lạnh lùng âm trầm của Mộ Thanh bước ra. Chỉ chớp mắt, hắn đã đứng trước mặt Loan Loan, sát khí tràn ngập.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play