Mạnh Yến Thần từ nhỏ đã quen với việc ba mẹ ở nhà lúc nào cũng nghiêm khắc với mình, rất hiếm khi thấy họ cười nói vui vẻ trước mặt cậu. Nhưng đến khi có cháu nội thì khác hẳn, mặt mày lúc nào cũng tươi cười, đầy yêu thương, chẳng còn chút nào cái vẻ lạnh lùng ngày xưa.
"À đúng rồi, sắp tới Hứa Thấm về nước."
Phó Văn Anh vừa dịu dàng lau mặt cho Mộc Mộc, vừa tiện miệng nói.
Nghe đến đây, Mạnh Yến Thần chỉ “ừ” một tiếng cho có, rồi không nói gì thêm.
Phó Văn Anh liếc nhìn con trai, thở dài: "Mẹ biết con không thích con bé, nhưng dù sao nó cũng ở nhà mình bao nhiêu năm. Gặp lại thì cũng đừng lạnh nhạt quá, ít ra trên danh nghĩa vẫn là em gái con."
Bà biết con trai mình vẫn còn giận chuyện đêm trước ngày cưới, Hứa Thấm từng nói ra những lời khiến cả nhà thất vọng.
Nghĩ đến đây, Phó Văn Anh lại nhức đầu. Cái tên Tống Diễm kia rốt cuộc có gì tốt? Đáng để Hứa Thấm vì hắn mà chống đối cả nhà? Hôm đó con bé còn nói Loan Loan chẳng khác gì Tống Diễm đều là người bình thường, tại sao Mạnh Yến Thần thì có thể cưới Loan Loan, còn nó thì không được gả cho Tống Diễm? Ánh mắt căm hận mà Hứa Thấm nhìn bà lúc đó, bà nhớ mãi không quên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT