Nhuận Ngọc nhìn nữ tử trước mặt, rõ ràng chỉ mặc y phục lam sắc rất đỗi bình thường, nhưng lại lấp lánh ánh sáng rực rỡ, chẳng khác nào dung nhan khuynh thành. Đặc biệt là đôi mắt kia, giờ phút này ánh lên vẻ bối rối và kinh ngạc, tựa hồ nước trong suốt, sáng ngời đến mức khiến lòng hắn khẽ rung động.
Nhìn vào đôi mắt ấy, Nhuận Ngọc thất thần, lẩm bẩm mở miệng: "Ngươi là ai?"
Tuy biết đối phương chưa từng gặp hình dáng người của mình, nhưng khi nghe hắn hỏi như vậy, trong lòng Loan Loan vẫn dâng lên một tia mất mát nhè nhẹ.
Nhìn thấy ánh mắt nàng chợt thoáng qua một tia u buồn, Nhuận Ngọc không hiểu sao lại cảm thấy hoảng loạn và tự trách. Từ lúc nàng cất lời đầu tiên, hắn đã nhận ra cảm xúc trong lòng mình dường như không còn do chính hắn khống chế.
Loan Loan cong môi mỉm cười: "Tiểu tỳ chỉ là một tiên hầu quét tước ở Toàn Cơ cung. Ban đầu định vào phòng thu dọn cho điện hạ, chẳng hay người có trong phòng, nếu có mạo phạm, xin điện hạ thứ tội."
Nhuận Ngọc nghe vậy hơi nhướng mày: "Ồ? Tiên hầu?"
Loan Loan gật đầu: "Phải, đúng thế. Ta chỉ là một tiểu tiên hầu mà thôi, điện hạ thả ta đi được rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play