Trong Thương Ngô Chi Uyên, Uyên vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ, liếc mắt nhìn Loan Loan đang nằm trên thân rồng mình. Cặp sừng rồng trên đỉnh đầu tiểu oa đã biết tự thu hồi, trong lòng hắn lại dâng lên một trận cảm khái: Quả nhiên không hổ là kim long.
Thế cũng tốt. Như vậy sau khi ra ngoài, nhãi con có thể tự bảo vệ mình, hắn cũng an tâm đôi phần.
Nửa năm sau, Uyên mang theo chút luyến tiếc liếc nhìn nhãi con đang lăn lộn trên thân rồng mình, chơi đùa hăng say từ đầu đến đuôi, rồi trầm giọng hỏi:
"Nhãi con, còn nhớ lời ta đã dặn ngươi chứ?"
Loan Loan chạy lóc cóc đến trước mặt Uyên, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng vì vừa mới leo trèo chơi đùa quá vui:
"Nhớ rồi. Sau khi ra ngoài không được để lộ thân phận, dù có bị phát hiện cũng không được hoảng loạn, an toàn là trên hết. Nhân tộc có thể kết giao, nhưng không thể hoàn toàn tin tưởng. Tốt nhất đừng can dự vào chuyện của họ. Gặp được thứ tốt thì có thể lấy, nhưng không được nhận lời bất kỳ điều kiện nào của bọn họ. Quan trọng nhất là phải tìm một nơi linh khí sung túc mà tu luyện, trưởng thành thật tốt."
Uyên nhìn tiểu cô nương môi hồng răng trắng, ngoan ngoãn lặp lại từng lời mình dặn, ánh mắt càng thêm nhu hòa: "Còn gì nữa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play