Loan Loan nhìn Thạch Thủy đang đứng chắn trước mặt mình, giọng tuy bình thản, nhưng ánh mắt lộ rõ vẻ thiếu kiên nhẫn, chỉ liếc sơ qua cũng đủ khiến người khác cảm thấy nàng chẳng mảy may kiên nhẫn:
"Tránh ra!"
Thạch Thủy nhíu mày. Cô nương này chẳng lẽ không hiểu tiếng người?
"Ta đã nói, không có thuốc giải, vào đó chỉ có đường chết."
Loan Loan thật lòng rất muốn giết phứt kẻ chặn đường trước mắt này bằng độc, quả thực quá phiền phức. Chỉ muốn nhanh chóng đi tìm Hoa Hoa, vậy mà hết kẻ này tới kẻ khác ngăn cản, đúng là bực mình đến tột cùng.
Nhưng nghĩ đến lời dặn của Hoa Hoa, cùng với việc người trước mắt này rõ ràng có chút đầu óc không bình thường, lại là người Phương Đa Bệnh đưa tới, nàng đành nén giận. Từ trong ngực móc ra một bình thuốc, ném cho Thạch Thủy, rồi nhân lúc nàng còn đang xem xét thì lập tức lách qua, phi thân vào trong làn sương độc.
Phương Đa Bệnh vội đưa tay muốn cản, nhưng đã không kịp, chỉ đành sốt ruột nhìn về phía Thạch Thủy:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT