Không thèm để ý tới Lý Liên Hoa, Loan Loan nghiêng đầu nhìn đám độc trùng đang vây lại gần, khẽ nhíu mày. Chúng có cắn trúng nàng cũng chẳng sao, nhưng nếu cắn trúng Hoa Hoa thì phiền toái rồi.
"Này đám sâu bọ thật chẳng có mắt, tuy ta có hạ dẫn trùng hương trên người, nhưng thấy người đến thì cũng phải biết kiềm chế bản năng một chút chứ?"
Độc trùng: "......Ngươi có thể nghe thử xem ngươi đang nói cái gì không?"
Loan Loan trước tiên phong bế dẫn trùng hương trên người, sau đó ép từ vết thương ra một giọt máu nhỏ xuống đất. Ngay khi máu vừa chạm mặt đất, đám độc trùng khi nãy còn điên cuồng lao về phía bọn họ lập tức như gặp phải thứ gì hung hiểm, từng con nhanh chóng quay đầu bò ngược rời khỏi.
Lý Liên Hoa trầm mặc: "Thủ đoạn... thật trực tiếp."
Khi bế Loan Loan ra ngoài, ngồi trên lưng A Chu, Lý Liên Hoa cũng không buông nàng ra, bởi vì hắn biết, chỉ cần buông tay, nàng lại sẽ giận dỗi.
Cho đến khi đưa nàng về nhà, châm đuốc sáng trong phòng, nhìn tiểu cô nương vẫn rúc trong lòng mình không buông tay, tiếng cười Lý Liên Hoa bật ra từ cổ họng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play