Tiết Triều nếm được chút ngọt ngào, nằm trên giường mấy hôm, tấu chương mỗi ngày đều viết dài lê thê, lời văn trau chuốt, cuối mỗi bản đều không quên ca ngợi bản thân tận tụy với chức trách và tài văn chương xuất chúng.
Hoàng đế chán ghét mà đẩy tấu chương của y ra xa.
Tiểu vương gia không màng chính sự, vừa ngân nga hát vừa đi khắp nơi, nhìn người khác ăn cơm chán rồi lại mò vào Ngự Thư Phòng của hoàng huynh để kiếm bảo bối.
Tiêu Linh Vũ để mặc cậu nhảy nhót bên cạnh, tiện tay mở một tấu chương ra, một mảnh giấy nhỏ bay ra rơi xuống.
Tiêu Linh Miên: “!!!”
Hoàng đế bình thản nắm chặt mảnh giấy trong lòng bàn tay.
Tiêu Linh Miên kinh hô: “Đó là gì vậy?”
Hoàng đế: “Không có gì, đệ nhìn nhầm rồi.”
Tiêu Linh Miên không dám tin vào sự thật, hồi lâu chưa tiêu hóa nổi, tim đập thình thịch, kích thích đến suýt hóa điên: “Là thư tình phải không!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT