Chương 3: 50 vạn
Trần Đường cầm cặp tài liệu, bước đi nhẹ nhàng vượt qua vũng nước trên mặt đất. Cô đi dọc theo khu chung cư cũ, rẽ vào một tòa nhà ở góc, leo bộ lên lầu, băng qua sân thượng, cuối cùng dừng lại trước một cánh cửa sắt cũ nát. Cô lấy chìa khóa ra mở cửa.
Trong phòng trống không, ngoài bàn ghế và một chiếc giường, hầu như không có đồ vật nào khác. Bốn bức tường trắng toát, nhưng ngay cả một căn phòng như vậy cũng tốt hơn nhiều so với nơi mà Trần Đường từng ở.
Khi Trần Đường xuyên không tới, cô không có một xu dính túi, trong tay chỉ có mấy chai nhựa là toàn bộ gia sản.
Bộ vest trên người và căn hộ cũ kỹ này đều là do hệ thống hỗ trợ “cho vay tạm”, nếu không với bộ dạng ăn mày lang thang của cô lúc mới xuyên qua, thì ngay cả cửa MQ còn chưa tới gần đã bị bảo vệ đá văng ra ngoài rồi, nói gì tới chuyện trở thành thư ký tổng giám đốc?
Trở về nhà, Trần Đường ném cái cặp lên bàn, đá văng giày cao gót, rồi đứng trước gương nhìn kỹ chính mình.
Sống 25 năm, Trần Đường có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên cô trông sạch sẽ và tươm tất đến vậy. Mái tóc ngắn ngang vai gọn gàng, đen nhánh và bóng mượt, chứ không phải khô xơ, vàng ố như rơm rạ sau khi bị ô nhiễm.
Làn da trắng nõn, lớp trang điểm nhẹ nhàng tinh tế phác họa khuôn mặt và đôi môi, toát lên vẻ lanh lợi, gọn gàng, rất giống những người thuộc giới tinh anh mà Trần Đường từng nhìn thấy qua ô cửa kính của các tòa nhà cao tầng khi cô nhặt rác.
Mỗi lần nhìn thấy gương mặt trong gương, Trần Đường đều hơi ngẩn người như thể không tin đây là mình. Chỉ có sợi dây treo mấy cái chai nhựa màu mè lòe loẹt trên tường là minh chứng duy nhất nhắc cô nhớ về cuộc sống trước kia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT