Chương 2: Tăng ca? Không đời nào!

Giọng Trần Đường vang lên giữa không gian yên tĩnh của quán cà phê. Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.

Quản lý quán vừa tiễn tên phục vụ biến thái đến đồn công an, quay lại liền nghe câu nói lạ lùng ấy, lập tức xắn tay áo lên.

“Tổ cha nó, hôm nay sao biến thái lắm thế? Vừa tống đi một thằng, lại lòi ra một đứa nữa!”

Ông ta hùng hổ cầm ấm cà phê xông tới, nhìn thấy Trần Đường và con chó Samoyed đang ngơ ngác trong tay cô, lập tức chưng hửng.

"Trời ơi, cô gái này cần cảnh sát giúp đỡ không vậy?"

Ánh mắt mọi người trong quán đều dán chặt vào một người và một con chó.

Tần Thời Uyên đi phía trước giật mình quay người lại, vừa vặn đối mắt với nữ chính Bạch Điềm Điềm đang ngẩng đầu lên. Nhìn thấy gương mặt kia, hắn lập tức ngây người, hơi mở to hai mắt.

Thành công!

Trần Đường vuốt ve bàn chân thịt của Samoyed, trong lòng mừng rỡ.

Ngây ra hai giây, Tần Thời Uyên mới hoàn hồn, nhíu mày nhìn về phía Trần Đường. Lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy mất mặt đến vậy.

“Thư ký Trần, cô đang làm cái gì đấy???”

Chuyện rõ rành rành thế còn hỏi? Làm trò đó chứ sao!

Không có biến thái, thì tôi phải tự làm biến thái chứ biết sao giờ?

Nữ chính Bạch Điềm Điềm cũng ngây người ra, có người thích chó của mình là chuyện tốt, mặc dù người trước mắt thoạt nhìn hơi dọa người, nhưng nhìn kỹ lại...

Thấy còn không bằng lúc nhìn thoáng qua, cô cười gượng gạo nói: “Nó tên là Tứ Hỷ, nếu cô thích thì có thể sờ.”

Trần Đường: “Tôi đang sờ rồi đây.”

Vừa nói, cô vừa dùng kỹ thuật điêu luyện vuốt ve, khiến Tứ Hỷ sung sướng đến mức quên cả trời đất.

Nguyên tác chỉ nói sơ qua về con chó của nữ chính, không ngờ lại đáng yêu đến vậy. Cái lỗ tai vừa mềm vừa nảy kia khiến người ta muốn nghiện.

“Thư ký Trần, cô lại đây cho tôi!” Giọng Tần Thời Uyên vang lên.

Hoàn thành nhiệm vụ giúp hai người gặp mặt, Trần Đường cuối cùng cũng thu tay lại, cầm cặp da và đứng sau lưng Tần Thời Uyên, biểu cảm bình tĩnh, cứ như người vừa nãy phát điên với con Samoyed không phải là cô.

Sự chú ý của Tần Thời Uyên dồn hết vào nữ chính. Hắn nhìn chằm chằm gương mặt cô như si như dại, biểu cảm không hề khá hơn Trần Đường lúc nãy là bao.

“Cô tên gì?”

“Bạch Điềm Điềm.”

Tần Thời Uyên gật đầu, thầm đọc tên này trong lòng, sau đó chủ động nói: “Tôi họ Tần.”

Bạch Điềm Điềm gật đầu.

“Tôi biết.”

“Cô nhận ra tôi?”

Công ty MQ có chút tiếng tăm trên trường quốc tế, ở trong nước thì khỏi phải nói. Việc đối phương nhận ra hắn là đương nhiên.

Tần Thời Uyên tự tin mỉm cười.

Bạch Điềm Điềm không nhìn hắn, đôi mắt sáng lên nhìn về phía Trần Đường.

Cô ấy là  thư ký của anh, cô ấy thật lợi hại.”

Nụ cười trên khóe miệng Tần Thời Uyên lập tức cứng đờ, hắn dùng ánh mắt sắc lạnh lườm Trần Đường một cái.

Trần Đường không hề hấn gì.

Hắn nghiến răng, trầm giọng nói: “Cô thư ký không nên thân này của tôi đã gây rắc rối cho mọi người rồi.”

Bạch Điềm Điềm cười ngượng ngùng: “Không sao đâu, có người thích Tứ Hỷ, tôi cũng rất vui.”

Tần Thời Uyên hơi ngây người nhìn nụ cười của cô. Hắn cảm thấy cô cười lên càng giống bạch nguyệt quang của mình. Ánh mắt hắn trở nên u ám, nhìn cô thật sâu một cái rồi mới xoay người rời đi.

Trần Đường lập tức đuổi theo, gọi hệ thống trong đầu.

“Hệ thống? Hệ thống? Nhiệm vụ của tôi coi như hoàn thành rồi chứ? Hệ thống?”

Giọng hệ thống lẹt xẹt như đang run rẩy: [Xin lỗi, vừa nãy xấu hổ quá, tôi bị mất kết nối ba phút.]

Trần Đường lắc đầu, thở dài trong lòng. Cái hệ thống cô bị buộc vào đúng là một tân binh non tay, đến chút tình huống cỏn con cũng rớt kết nối.

“Em trai, em còn phải luyện tập nhiều.”

Hệ thống 001: [Từ kết quả hiện tại, nam nữ chính đã gặp nhau thành công, cốt truyện đã thuận lợi bắt đầu. Nhiệm vụ của bạn hoàn thành.]

“Thật tuyệt vời!”

Chờ ba ngày cũng không uổng công.

Trần Đường thở phào nhẹ nhõm, vừa ngồi vào chiếc Maybach đậu bên đường.

Giọng nói u ám của Tần Thời Uyên lập tức vang lên.

“Ba phút, tôi muốn tất cả tài liệu về cô ta.”

Đến rồi.

Quả nhiên, câu này vẫn đến.

Động tác thắt dây an toàn của Trần Đường khựng lại. Cô không quay đầu lại, nói: “Điều tra thông tin cá nhân là phạm pháp.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play