Thẩm Đại Ngưu và Tiểu Ngư Nhi ngồi xe ngựa rời khỏi tửu lâu, một mạch đi thẳng về nhà. Ở trong xe, Tiểu Ngư Nhi liền nói với a phụ: “Lâm đại ca tặng nhiều đồ cho nhà ta như vậy, cũng tốn không ít tiền.”
Thẩm Đại Ngưu cũng nói: “Đúng vậy, Lâm công tử là một người rất tốt, lần này chắc chắn y đã tốn không ít tiền. Không nói đến bông gòn, chỉ nói vài cuộn vải bông mịn kia. Tốt hơn cả loại vải bông chúng ta mua hôm nay, cũng đắt hơn. Số bông gòn này, cả nhà chúng ta mỗi người một cái áo bông đều không dùng hết, chắc chắn còn có thể may thêm vài cái chăn bông. Vốn dĩ năm nay trong nhà chúng ta đúng là nên mua bông gòn, áo bông của mọi người đều đã mặc nhiều năm, vừa mỏng vừa cứng, mặc trên người không hề ấm áp. Lần này Lâm công tử tặng nhà chúng ta nhiều bông gòn như vậy liền giúp chúng ta giảm đi một khoản chi tiêu lớn. Sau này y mà đến trấn, nhà chúng ta có thứ gì hay ho cũng phải giữ lại nhiều một chút cho y.”
Tiểu Ngư Nhi cũng nói: “Đúng vậy, nhà chúng ta lại tiết kiệm được một khoản tiền. Rất tốt.”
Thẩm Đại Ngưu nghe cậu nói liền cười: “Con sắp biến thành tiểu tham tiền rồi đấy.”
Sau đó Tiểu Ngư Nhi lại nghĩ đến một chuyện, liền nói với a phụ: “A phụ, bây giờ sắp cuối mùa thu, chắc là có trái cây mùa thu chín có thể thu hoạch rồi. Gần đây đất nhà chúng ta không có việc gì, có thể bảo các hương thân mang trái cây đến bán. Chờ làm xong đợt mứt này, là đến lúc gieo mầm lúa mạch vụ đông rồi.”
Thẩm Đại Ngưu được cậu nhắc nhở, cũng nghĩ đến chuyện này: “Về nhà xong, ăn cơm tối. Ta lại đi nhà thôn trưởng một chuyến, nhờ thôn trưởng thông báo cho mọi người trong thôn. Đúng là phải mau chóng thu hoạch trái cây. Chờ làm xong mứt, gieo mầm lúa mạch, cũng gần đến ngày thân huynh đệ lớn của cậu là Lưu Chí Thành kết hôn, đến lúc đó chắc chắn phải đi sớm qua giúp đỡ. Chờ hắn thành thân xong, cũng gần đến mùa đông. Khi đó thời tiết lạnh rồi, cũng không thể làm gì được.”
Cứ như vậy, bọn họ đã định ra những việc cần làm trong vài tháng tới. Vừa nói chuyện, không bao lâu liền vào đến thôn Thẩm gia. Xe ngựa quả thật nhanh hơn xe bò rất nhiều. Khi đi qua thôn, gặp được một vài người dân từ dưới ruộng về thôn, họ thấy Thẩm Đại Ngưu và Tiểu Ngư Nhi lại ngồi xe ngựa về, hơn nữa trên xe còn chất nhiều đồ vật như vậy, mọi người đều cố ý đến gần chào hỏi Thẩm Đại Ngưu, đồng thời cũng có người hỏi thăm tình hình một cách úp mở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play