Tiểu Ngư Nhi ăn xong một cái bánh liền đi vào phòng bếp, muốn chuẩn bị cơm chiều sớm một chút. Trời chạng vạng tối, A phụ bọn họ sắp trở về rồi.
Vừa mới bắt đầu nấu cơm chiều, A ma liền vào hỗ trợ. Cậu cùng A ma cùng nhau làm một bữa cơm chiều thật phong phú. Cậu phát hiện hiện tại trong nhà đều bắt đầu ăn gà to nuôi trong chuồng, gà trên núi sau vẫn còn nhỏ, không ăn được, gà lớn trong sân vốn cũng không có bao nhiêu, ăn hết rồi thì tạm thời không có gà đẻ trứng. Vì vậy, Tiểu Ngư Nhi dự định ngày mai sẽ dùng gà trong không gian để nấu ăn. Dù sao mấy ngày nay phần lớn đều là Tiểu Ngư Nhi làm cơm, cậu có thể lấy ra giết trước. Khoảng thời gian này bận rộn, những người khác trong nhà cũng sẽ không để ý xem trong chuồng gà thiếu bao nhiêu con. Còn thịt heo thì Lâm Chính Trạch đến có mang theo rất nhiều, khoảng hai mươi cân, bây giờ vẫn chưa ăn hết. Trứng gà thì trên cơ bản lúc nào cũng có, không lo thiếu.
Khi Thẩm Đại Ngưu bọn họ trở về, cơm chiều của Tiểu Ngư Nhi cũng gần xong rồi. A gia liền đi cho trâu ăn, sau khi cho trâu ăn no và ăn xong cơm chiều thì sẽ đưa nó về nhà thôn trưởng. Sáng mai lại đến dắt về để làm việc. Nhà không có chỗ để nhốt trâu, để trong sân sợ bị trộm. Hơn nữa, để trực tiếp trong nhà cũng không được, dù sao ngày hôm sau còn phải dùng trâu để làm việc.
Chờ A gia cho trâu ăn xong, mấy người đi làm đồng cũng đã tắm rửa sạch sẽ. Tiểu Ngư Nhi và A ma bọn họ cũng đang chuẩn bị dọn cơm.
Khi mọi người đều đã sắp xếp gần xong thì ngồi xuống ăn cơm. Tiểu Ngư Nhi như thường lệ đi lấy rượu nho ra cho mọi người uống trước bữa ăn.
Hứa Bách hôm nay mới được uống rượu, cho nên Tiểu Ngư Nhi rót cho hắn nhiều thêm một chén. Bữa cơm nhà họ Thẩm lúc nào cũng rất náo nhiệt. Mọi người đều ăn rất ngon miệng.
Ăn xong cơm chiều, Tiểu Ngư Nhi cùng A ma bọn họ vội vàng thu dọn bát đũa vào phòng bếp. Thẩm Đại Ngưu bọn họ liền ngồi xuống nghỉ ngơi, tán gẫu: “Hứa Bách, năm nay hoa màu nhà ngươi thế nào?” Hứa Bách thấy Thẩm Đại Ngưu hỏi chuyện trong nhà, vội vàng nghiêm túc trả lời: “Hoa màu nhà ta năm nay thu hoạch đều không tệ, trừ bỏ nộp thuế, hẳn là đủ cho cả nhà ăn uống. Năm nay mùa màng tốt, thu hoạch được rất nhiều.” Mọi người trong nhà họ Thẩm nghe vậy, cũng mừng thay cho nhà hắn. Cả năm bận rộn của người nông dân chính là mong chờ hoa màu trên ruộng để sinh sống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play