Tiểu Ngư Nhi biết chuyện của a cha xong, cũng không có tâm trạng ở Phương phủ lâu. Cậu ăn xong cơm liền mang theo con trai trở về Lâm phủ. Cậu nghĩ cùng Lâm Chính Trạch thương lượng một chút, sau đó lại viết thư cho a cha.
Tiểu Ngư Nhi trở lại Lâm phủ, nhìn thấy Lâm Chính Trạch cùng Lâm Minh đều ở bên ngoài trong đình ngồi uống trà. Xem ra hôm nay tương đối rảnh. Tiểu Ngư Nhi đem tiểu Bánh Bao đã ngủ phóng về trong phòng trên giường xong, liền cũng đi vào trong đình.
Vân Thần hôm nay ra ngoài thăm bạn hữu rồi, cho nên không có ở nhà. Trong nhà chỉ còn lại mấy người họ. Lâm Chính Trạch thấy Tiểu Ngư Nhi trở về liền nói: "Ta còn tưởng rằng con sẽ ở bên đó lâu đấy. Sao lại về sớm như vậy?"
Tiểu Ngư Nhi ngồi xuống trước uống một chút nước trà, sau đó mới mở miệng nói: "Con nghe được một chuyện, là về a cha con. Cho nên muốn trở về tìm hai người thương lượng một chút."
Tiểu Ngư Nhi nói xong liền đem bức thư từ Phương Bác mượn tạm đưa cho Lâm Chính Trạch xem. Lâm Chính Trạch nghe Tiểu Ngư Nhi nói liền đại khái biết là chuyện gì, hẳn là cậu trở về đã hiểu được một ít tình hình.
Lâm Chính Trạch tiếp lấy thư xong, liền nghiêm túc xem. Lâm Minh liền cùng Tiểu Ngư Nhi nói về chuyện của cửa hàng Trương Ký. Lâm Minh nói: "Đã điều tra xong rồi, cửa hàng Trương Ký mà con nói xác thực là người Trương gia mở. Bất quá là do tiểu nhi tử của Trương gia làm, gia nghiệp Trương gia là đại nhi tử kế thừa. Cho nên tiểu nhi tử vốn chỉ cần lấy tiền chia là được, nhưng chính hắn cứ cảm thấy không kém gì ca ca, cho nên liền muốn tự mình làm ra một chút thành tích."
Lâm Minh nói tới đây cười một chút, tiếp lời: "Bất quá hắn người này tâm cao, nhưng lại không có năng lực. Cho nên từ trước đến nay đều là nhân vật bên lề của Trương gia. Hắn gần đây thấy cửa hàng của con công việc làm ăn tốt, liền muốn cũng làm theo mở một cái. Cho nên mới có cái tiệm nhỏ kia. Kỳ thật muốn nói cho dù hắn ở Trương gia không được sủng, nhưng cũng sẽ không đến mức chỉ có thể mở cái tiệm nhỏ như vậy. Bất quá hình như là a cha hắn biết hắn là người như thế nào, cho nên cũng chỉ là khiến hắn mở cái tiệm nhỏ chơi đùa thôi. Nếu mở lớn, thì sau này chắc chắn sẽ lỗ rất lớn, cho nên mới hạn chế hắn. Lúc này mới làm ra cái cửa hàng như vậy. Bất quá, Trương gia gần đây không có động thái khác. Cho nên hẳn chính là do tiểu nhi tử Trương Hưng tự mình nghĩ ra. Chuyện này không cần để bụng nhiều, chỉ cần không ảnh hưởng đến cửa hàng của con, thì không cần quản hắn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play