Sau bữa cơm trưa, cả nhà Tiểu Ngư Nhi vẫn ở trong nhà trò chuyện với a cha và mọi người. A ma vừa ôm bé Bánh Bao, vừa nói với Tiểu Ngư Nhi: "Gần đây ta làm thêm vài bộ quần áo lớn hơn một chút cho Bánh Bao. Lát nữa con mặc thử cho thằng bé xem. Ta cứ nghĩ thằng bé đã lớn nhiều rồi, sợ quần áo làm trước kia sẽ không vừa nữa."
Tiểu Ngư Nhi nghe vậy liền nói với a ma: "Lại làm a ma vất vả rồi. Quần áo của Tiểu Bánh Bao thì giai đoạn nào cũng có mà, a ma quên rồi sao, mấy lần trước mọi người gửi, đủ cho thằng bé mặc đến bốn năm tuổi cơ."
A ma liền nói: "Ta cứ thấy thiếu, làm bao nhiêu quần áo cho Bánh Bao ta cũng đều vui vẻ. Con đừng nói nhiều nữa."
Tiểu Ngư Nhi đành phải nói: "Được rồi, nhưng a ma phải chú ý mắt đấy. Làm kim chỉ nhiều mắt sẽ không tốt, có đủ quần áo cho thằng bé mặc là được rồi ạ! Con vẫn thường xuyên mặc quần áo mọi người làm cho thằng bé đấy chứ."
A ma nhìn bộ đồ đang mặc trên người Tiểu Bánh Bao, đúng là do ông và Lưu Thụ làm thật. Ông liền vui vẻ dùng sức hôn chụt chụt lên khuôn mặt non mềm của bé Bánh Bao mấy cái. Cậu bé tưởng đang được chơi đùa, bị hôn liền lập tức hôn lại, còn "lạc lạc" cười đến vui vẻ.
Lưu Thụ ở một bên nói: "A ma con biết năm nay các con sẽ về nên đã sớm bắt đầu làm quần áo cho thằng bé từ mùa đông rồi đấy. A ma nhớ Bánh Bao lắm."
Ngay cả Lý Lan, tiểu thúc của Tiểu Ngư Nhi, cũng cười nói: "Văn Minh thấy a ma con nhớ thằng bé Bánh Bao như vậy, đều bắt đầu ghen tị rồi đây này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play