“Không. Cháu không nói như vậy để nhận được lời xin lỗi từ ông đâu……”
Tôi lúng túng trước tình huống ngoài sức tưởng tượng và cố gắng xoa dịu Chủ tịch Thành bằng mọi cách, nhưng đã quá muộn. Chỉ cần nghe tiếng khóc sụt sịt vang lên bên tai cũng đủ hiểu là không thể ngăn lại được nữa.
Chủ tịch Thành thật sự đã khóc – hoàn toàn khác với hình tượng người ông alpha lạnh lùng trong nguyên tác.
[Ông không ngờ sự cô đơn và nỗi buồn của cháu lại sâu sắc đến thế. Tất cả là lỗi của ông. Như Phúc Đạt đã nói, lẽ ra ông nên quan tâm nhiều hơn đến gia đình của con trai mình.]
“Không, cháu…”
[Có lúc điều đó là một tội lỗi. Ông không biết cháu đau lòng đến mức muốn cắt đứt mọi quan hệ với gia đình. Ông xin lỗi….]
Tôi không thể giao tiếp nổi nữa. Nghe ông nói mà cảm giác như ông vừa bóc hết một lớp tỏi, lại thêm cả lớp hành nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT