Khi Chu Thái Khang dụi mắt và nhìn lại Lưu Dĩ Thuỵ, anh ta vẫn quay lại nhìn anh bằng nụ cười bình thản, như mọi khi.
“Trong trường hợp đó, Thành Trấn Anh sẽ chết một mình như thế này.”
“Có thể thôi. Nhưng mà, kỹ thuật mà nói thì cậu ta đâu có thực sự một mình. Tôi không biết nên nói thế nào, nhưng khi nhìn thấy Tư Ân Tú đứng cạnh các nhân viên lúc nãy, nguyên nhân cái chết chắc chắn không phải là vì cô độc.”
Đó là một đánh giá lạnh lùng đến tột cùng. Dù bị Trấn Anh làm rối loạn cảm xúc, Chu Thái Khang vẫn không đánh mất góc nhìn phân tích của mình.
‘Đó là lý do mình tiết lộ thông tin cho Chu Thái Khang trước tiên, nhưng……’
Điều này lại khiến Dĩ Thuỵ cảm thấy hơi khó chịu. Anh không biết nguồn cơn của cảm giác khó chịu này từ đâu, nên chỉ đưa tay đặt lên ngực rồi lại buông xuống. Trái tim – vốn vẫn luôn đập chậm rãi và đều đặn – bỗng dao động khi nghe Chu Thái Khang nói.
“…Nếu cậu ta chết như vậy, tôi cảm thấy hơi bận lòng……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT