Trong một căn phòng ở Mạnh gia, tất cả đồ vật đều được chuyển vào góc, chừa ra một khoảng trống lớn để hoạt động.
Tiểu Bạch lơ lửng trong không trung, phát một bản nhạc có tiết tấu chậm rãi.
Mạnh Gia Trạch một tay ôm eo Chúc Duyệt, dẫn cậu bước theo mình, đồng thời chỉ đạo bằng giọng nói trầm ấm: “Ừm, đúng rồi, khi anh lùi lại thì em tiến lên một bước…”
Lại một lần nữa bị một chân giẫm lên giày, sức nặng chắc nịch đè xuống, sắc mặt Mạnh Gia Trạch không hề thay đổi, cười nói: “Không sao, chúng ta tiếp tục tập.”
Sau nửa buổi sáng nhảy một cách khập khiễng, Chúc Duyệt có chút nản lòng, đầu nhẹ nhàng dựa vào vai Mạnh Gia Trạch: “Anh A Trạch, khó học quá à.”
“Em cứ giẫm lên anh mãi.” Nói xong, cậu chột dạ cúi đầu nhìn thoáng qua mặt giày của Mạnh Gia Trạch, trên đó có thể lờ mờ nhìn thấy dấu giày.
Mạnh Gia Trạch bế cả người Chúc Duyệt lên, Chúc Duyệt đã quen được ôm nên cũng vươn tay ôm lấy cổ anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play