Trời đã tối đen, Mạnh Gia Trạch thắp nến trên tủ đầu giường.
Thấy ánh lửa, Chúc Duyệt vội vàng kéo chặt chăn, che đi những dấu đỏ lấm tấm trên người.
Mạnh Gia Trạch đưa tay sờ đến eo Chúc Duyệt, kiểm soát lực đạo xoa bóp eo cho cậu, nghiêng mặt hôn lên má cậu, dịu dàng hỏi: “Tiểu Duyệt bây giờ cảm thấy thế nào?”
“Muốn uống nước…” Chúc Duyệt vừa mở miệng, giọng nói đã khản đặc, điều này khiến cậu nhớ lại những hồi ức hoang đường vừa rồi, cả người chỉ muốn chui rúc vào trong chăn.
Đây là chuyện mà hai người thân mật nhất mới làm sao? Thật ngại, nhưng mà thật thoải mái.
Mạnh Gia Trạch vớt cậu ra khỏi chăn, cười hôn lấy đối phương, nước ngọt từ miệng anh truyền sang, hai người lại ôm chặt lấy nhau.
Mãi đến khi bụng Chúc Duyệt kêu lên ùng ục, Mạnh Gia Trạch mới buông Chúc Duyệt đã mềm nhũn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play