Ngôi làng nhỏ này gần núi, cạnh sông, phía sau núi cây cối um tùm.
Mặc dù bốn phía tối tăm, nhưng nhờ dị năng được tăng cường, khả năng nhìn ban đêm của cả hai đều rất tốt, về cơ bản có thể phân biệt rõ cảnh vật.
Mạnh Gia Trạch cõng Chúc Duyệt chạy về phía sau núi. Sau khi đi sâu vào rừng, cảm giác bị dị bảo thu hút càng ngày càng mạnh mẽ. Cách mục tiêu 10 mét, Mạnh Gia Trạch hạ người trên lưng xuống, kéo cậu trốn ra sau một thân cây.
“A Trạch, tại sao chúng ta không đi tới đó?” Chúc Duyệt tiến lại gần tai Mạnh Gia Trạch, nhỏ giọng hỏi. Mặc dù khó hiểu, nhưng thấy vẻ mặt anh cảnh giác, Chúc Duyệt cũng trở nên căng thẳng.
“Chúng ta phải xác định phía trước có nguy hiểm hay không rồi mới đi qua. Dị bảo tuy tốt, nhưng cũng không thể so với tính mạng…” Biết Chúc Duyệt có thể không hiểu lắm, Mạnh Gia Trạch vẫn kiên nhẫn giảng giải mọi thứ cho cậu.
Chúc Duyệt gật đầu, hai người nương theo bóng đêm và sự che chắn của thân cây để đánh giá tình hình đối diện.
Cảnh tượng này khiến Mạnh Gia Trạch rùng mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play