Chiều chủ nhật, Chúc Duyệt đang ở trong phòng viết đề. Gần đây A Trạch chuyển nhà chắc chắn rất bận, cậu chỉ dám chịu đựng đến buổi tối mới gọi điện thoại cho anh, nhưng sắp tới lại được đi học, đến lúc đó lại có thể mỗi ngày gặp mặt! Cậu chưa bao giờ thích đi học đến vậy.
Lúc này, một tiếng ồn ào vang lên, hiển nhiên lại là từ nhà bên cạnh. Không biết gần đây nhà bên cạnh đang làm gì, hai ngày này luôn có tiếng đục đẽo đôm đốp vang lên.
Ban ngày cha mẹ không ở nhà, Chúc Duyệt cũng không thích ra ngoài, cho nên trước kia đều xem nhẹ, nhưng hôm nay không hiểu sao lại muốn ra xem một chút.
Mở cửa, Chúc Duyệt lén lút tiến đến trước cửa căn 308. Cậu vẫn không giỏi giao tiếp, sợ người khác thấy mình rồi bắt chuyện.
Cả tầng của bọn họ đều là hai phòng một sảnh, đến căn 308 thì không đủ diện tích, chủ nhà không muốn lãng phí nên đổi thành phòng đơn.
Cửa đang mở, hơn nữa còn có rất nhiều thùng carton đặt trước cửa. Chúc Duyệt thò đầu vào trong phòng nhìn, còn chưa thấy gì đã bị người ta ôm lấy.
Cậu giật mình hoảng sợ, nhưng ngửi được mùi hương quen thuộc thì bình tĩnh lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play