Sau khi gặp hoàng đế, Mạnh Gia Trạch lập tức trèo tường đi ra ngoài. Hiện tại, võ công của anh đã xuất thần nhập hóa, ngay giữa ban ngày ban mặt nhảy ra ngoài cũng không có người phát hiện.
Chúc Duyệt ở trong sân nôn nóng chờ đợi. Mạnh Gia Trạch dặn, khi về đến anh sẽ báo tin cho cậu ngay. Vốn cậu đã định hôm nay ra tận cửa thành chờ anh, nhưng người quá đông, Chúc Linh và những người khác không cho cậu đi.
Anh vừa mới trèo lên tường của tiểu viện Chúc Duyệt, liền nhìn thấy người mà mình ngày đêm mong nhớ. Trong khoảnh khắc đó, trái tim anh như được lấp đầy.
“Tiểu Duyệt.”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Chúc Duyệt muốn xoay người lại, nhưng càng sốt ruột chiếc xe lăn lại càng không chuyển được.
“Không vội, không vội.” Mạnh Gia Trạch vội vàng đáp xuống trước mặt Chúc Duyệt, cười nói: “Ta ở đây này.”
Vốn tưởng rằng Tiểu Duyệt sẽ ngọt ngào gọi anh một tiếng "ca ca", sau đó chạy tới ôm, nhưng cái nhìn đầu tiên lại là đôi mắt ửng đỏ của cậu.
“Làm sao vậy, Tiểu Duyệt?” Anh có chút bối rối đưa tay chạm vào khóe mắt cậu, lúc này mới sực nhớ ra mình còn chưa dỡ lớp ngụy trang.
Trong lòng thoáng thả lỏng, có lẽ bộ dạng này của anh đã dọa cậu sợ rồi. Anh đang định giải thích, thì thấy Chúc Duyệt lập tức rơi lệ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play