Sáng sớm hôm sau, Chúc Duyệt bị gọi dậy khi vẫn còn mơ màng, tối qua thực sự ngủ rất ngon.
Nhận ra người trước mặt là A Trạch ca ca của mình, Chúc Duyệt ngoan ngoãn đưa tay để anh mặc quần áo cho, lại tặng kèm một nụ cười ngọt ngào tràn đầy sức sống: “A Trạch ca ca ~”
Mạnh Gia Trạch dùng nội lực sấy khô bộ y phục hôm qua của Chúc Duyệt, thay cho cậu xong, lại lấy đến đồ rửa mặt.
Mọi việc của Chúc Duyệt, anh đều muốn tự tay lo liệu.
“Tiểu Duyệt cuối cùng cũng tỉnh rồi sao?” Mạnh Gia Trạch cười trêu chọc, thành công làm Chúc Duyệt đỏ mặt. “Đừng ngại, ngủ nhiều một chút cũng không sao.”
Dùng xong bữa sáng, bọn họ rời khỏi quán trọ, Chúc Duyệt cũng được trải nghiệm cảm giác bay trên nóc nhà lướt trên tường, đôi mắt sáng lấp lánh, “Ca ca thật lợi hại a!”
“Đây là khinh công, Tiểu Duyệt nếu thích ta sẽ thường xuyên đưa ngươi ra ngoài chơi.”
“Được a.”
Dù sao cũng là người đối diện, để tránh có người nhận ra mình, Mạnh Gia Trạch che một chiếc khăn đen lên mặt, mới ôm Chúc Duyệt đi đến cổng lớn của Chúc phủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT