“Cái tên Đoạn Ly này! Bình thường nhờ tôi hỗ trợ bắt người thì ngọt ngào một tiếng ‘Tống giảng viên’, giờ nhờ hắn giúp chút việc nhỏ thì nào là ‘không hợp quy củ’, nào là ‘không có quyền hạn’! Tôi có làm gì con bé kia đâu, sao hắn phải đề phòng tôi như thế chứ!”
Trong học viện Morris, tin tức về Mạnh Bạch vẫn chưa thấy đâu, còn Tống Độ thì giận dữ đập quang não, phẫn nộ gõ bùm bùm như muốn vỡ bàn phím.
Bên cạnh, một giảng viên khác ôm trán bất lực: “… Trước đây thầy còn chạy sang học viện bên cạnh cướp học viên, suýt nữa gây ẩu đả giữa hai bên. Đội trưởng Đoạn không đề phòng thầy thì mới lạ.”
“Đám già đó! Hai học sinh kia rõ ràng là mầm chiến giáp binh sáng giá, vậy mà học viện bọn họ ngay cả một bộ ngoại giáp cũng không có, dạy được cái gì chứ! Trong khi toàn Liên bang đang cần gấp lính đặc chủng, bọn họ còn muốn chậm trễ tương lai của đám nhỏ! Tôi làm thế là vì học viên, tôi sai à?!”
“… Nói thì không sai, nhưng làm vậy ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai học viện.”
“Hừ. Nếu cái học viện A Lai đó chịu bỏ chút tâm tư, tốn chút tinh tệ mua vài bộ ngoại giáp cho học sinh mở rộng tầm mắt, thì tôi còn đoàn kết, không thì đừng mơ! Cậu thử xem bọn họ có chịu làm không?” Tống Độ hừ mũi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play