Chương 9
Nam nhân mặt sẹo lảo đảo đi theo sau lưng lão phụ đi phía trước. Trên người hắn đầy mồ hôi, mỗi bước đi đều suýt ngã.
Cành khô ven đường quét rách làn da hắn, từng giọt máu tươi nhỏ xuống vết thương, nhưng hắn chẳng mảy may để ý, chỉ chăm chăm đuổi theo luồng ánh sáng trước mắt.
Hắn tên là Triệu Nhị. Người nhà không biết chữ, cũng không có tiền thuê tiên sinh đặt tên, nên lấy theo thứ tự trong nhà mà gọi hắn là “Nhị”.
Trước khi làm nghề này, hắn chỉ là tên vô lại lang thang, trong nhà anh em đông, ngoài đại ca ra thì ai cũng phải tự lo cuộc sống của mình.
Triệu Nhị từng học việc ở một xưởng mộc, nhưng sư phụ chẳng ưa hắn, suốt ngày đánh mắng. Hắn ngủ trên đống rơm trong nhà sư phụ, ăn đồ thừa không no bụng, gầy trơ xương, học suốt bốn năm mà chẳng nắm được chút tay nghề nào.
Sư phụ làm việc cũng không cho hắn lại gần, chứ đừng nói là chỉ dạy. Thế là nhân lúc sư phụ đi làm, sư mẫu đưa con vào miếu, hắn liền trốn đi.
Hắn không dám về nhà, sợ cha mẹ mắng đánh, cũng sợ đại ca khinh thường, đành ở lại thị trấn, gia nhập một nhóm thiếu niên đi trộm vặt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT