Tiết Ngạn mím chặt môi, quay đi ngay, bước chân cũng nhanh hơn.
Lục Giai Giai cảm nhận rõ sự lạnh nhạt của anh, liền cúi đầu hỏi nhỏ anh tư: "Anh tư, hôm qua các anh đến nhà họ Tiết, Tiết Ngạn có châm chọc gì không?"
Lục Nghiệp Quốc ngạc nhiên: "Châm chọc gì chứ? Nó chỉ nói một câu nhận đồ thôi, ngoài ra chẳng hé răng câu nào."
"Vậy thì tốt rồi." Lục Giai Giai khẽ đặt tay lên vai anh tư.
Nghĩ đi cũng đúng, theo quy định cũ của thôn Tây Thủy, cô vốn phải gả cho Tiết Ngạn.
Nhưng cô không chịu, khiến anh ấy hẳn đã phải nghe không ít lời mỉa mai, châm chọc từ miệng thôn dân. Thái độ lạnh lùng kia, suy cho cùng cũng dễ hiểu.
Trong lòng, Lục Giai Giai lại thấy oan ức. Nếu thực sự gả cho Tiết Ngạn theo cái lề lối phong kiến lạc hậu kia, chẳng phải hại cả đời cô sao? Huống chi nhà Tiết Ngạn lại còn mang thành phần địa chủ, lỡ đâu có người cố ý báo cáo, gia đình nhà cô cũng khó tránh họa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play