Bà ta tuổi đã cao, trong lòng cũng thoáng thấy sờ sợ.
"Sao vậy?" Cha Tiết nghe tiếng liền bước ra khỏi nhà.
Vừa trông thấy là người nhà họ Lục, ông ta hơi ngạc nhiên. Cha Tiết từ nhỏ thân thể đã yếu, tuy có đọc sách nhưng khi gia cảnh sa sút vẫn phải bỏ sách ra đồng. Cùng tuổi với cha Lục, vậy mà trông già hơn cả chục tuổi, tóc bạc gần hết, gương mặt đầy nếp nhăn.
Trải qua bao năm lo âu sợ hãi, giờ thấy người nhà họ Lục, trong lòng ông ta vẫn không khỏi hoang mang. Ông lập tức đẩy hai đứa con trai gầy gò đứng sau mình vào trong nhà, rồi vừa xoa tay vừa gượng nụ cười, tiến lại gần cha Lục: "Đại đội trưởng, các ông tới đây có chuyện gì?"
Tiết Ngạn đứng phía sau, nhìn tấm lưng còng và vẻ giả lả bất đắc dĩ của cha, trong đáy mắt thoáng qua chút lạnh lùng thâm trầm.
Cha Lục khom lưng: "Hôm qua con gái tôi lên núi được Tiết Ngạn cứu một mạng, hôm nay mới đặc biệt tới cảm ơn các ông."
"Cứu... chuyện... chuyện này không cần khách sáo..." Cha Tiết lúng túng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play