A Đường là tên thật của nàng, cũng là cái tên duy nhất.
Khi ấy nàng còn nhỏ, nằm gọn trong lòng mẹ, cùng bà phiêu bạt khắp nơi. Gặp vận tốt thì tìm được am ni cô hoặc nhà người tốt cho ở nhờ, xui rủi thì phải ngủ trong miếu đổ hay dưới gầm cầu.
Trời thường rất lạnh, nàng luôn đói, mẫu thân thì cứ dỗ mãi: A Đường, A Đường, đừng khóc nữa, ngủ đi con, ngủ rồi sẽ không lạnh, ngủ rồi sẽ không đói. Lời ru dịu dàng thấm vào gió chiều, ngấm vào biết bao đêm dài về sau.
Khi nàng còn chưa biết nói tròn câu, đã học cách nhịn khóc để không làm mẫu thân phiền lòng, học cách trùm chăn ngủ vùi để trốn khỏi cơn đói và cái rét.
Đến khi nàng phát âm được hai tiếng đó còn rõ ràng hơn cả mẫu thân, nàng bắt đầu thích cái tên “A Đường” ấy. Gọn gàng, tròn trịa, ngọt ngào, nàng thích nó như thích ăn kẹo vậy.
Cho đến khi mẫu thân dạy nàng nhận mặt chữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT