Đầu thu, Hà Đông, lá ngô đồng rơi rụng, gió tây hiu hắt se se, trong khi đó, Chung Kinh vẫn chưa qua hết tam phục, hơi nóng chưa tan.
Trong gian gác nhỏ, đặt sẵn bồn băng cho vơi đi oi bức, một nam nhân trẻ tuổi vận y phục lụa là nằm ngả trên giường trúc, khép mắt, khẽ phe phẩy quạt giấy, lắng nghe thuộc hạ bẩm báo.

“Chủ tử, đã làm theo dặn dò của ngài, tiết lộ việc mấy vị quan lại đánh bạc ở Sài Bảo Lâu cho Ngự Sử Đài và Môn Hạ Tỉnh, e là không mấy ngày nữa sẽ có người dâng sớ buộc tội. Lửa đã nhóm, sớm muộn gì cũng sẽ cháy tới Thái tử.”
Mấy năm gần đây, nhờ Yến ngự sử thân chính gương mẫu, lại cố tình đề bạt, triều đình xuất hiện một lớp quan trẻ dám nói lời ngay, dám tố cáo điều sai, con đường ngôn luận dần rộng mở, phong khí triều chính cũng trở nên trong sạch. Nếu là vài năm trước, quan viên đánh bạc chưa chắc đã có ai tố giác, nhưng nay thì khác, chuyện ấy đã trở thành cái cớ để trị tội, nhỏ thì cảnh tỉnh, lớn thì liên lụy. Huống hồ, việc Thái tử đích thân tham dự mở sòng bài, lại càng là một sai lầm nghiêm trọng không thể dung thứ.
“Làm chó cho Thái tử bốn năm trời, rốt cuộc cũng đến lúc quay lại cắn hắn một phát.” Nam tử không mở mắt, giọng lạnh nhạt cất lên.
“Vâng. Sài Bảo Lâu vốn là cái bẫy chủ tử giăng cho Thái tử, cố ý dẫn dụ hắn góp vốn, tặng không biết bao nhiêu bạc. Giờ cũng nên phát huy tác dụng rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play