Ngày qua ngày, Yến Nguyên Chiêu càng lúc càng bận rộn. Có khi vừa hạ nha môn đã đến thẳng Phụng Hiền phường, lại lập tức bị gọi về phủ công chúa để gặp khách bàn chuyện. Đến cả mười ngày mới được nghỉ một lần, cũng thường chẳng rảnh rang gì.
A Đường xót hắn vất vả xuôi ngược, bèn dứt khoát lên xe ngựa tiễn chàng đi. Nàng mang danh là “ngoại thất hồ ly”, thì cũng nên sống cho xứng cái danh ấy. Xe ngựa lọc cọc trên đường đá phiến ở Chung Kinh, trong xe là ánh mắt quyến rũ chòng ghẹo, xuân tì/nh vương vít, yêu tinh đang mê hoặc thư sinh.

Yến Nguyên Chiêu để mặc nàng bày trò, nhưng ranh giới cuối cùng là không được cởi y phục, một tấc cũng không, ai cũng không được.
Thế nhưng chỉ bằng đầu ngón tay và đầu lưỡi mềm mại lả lướt kia, nàng đã đủ khiến người ngứa ngáy khắp mình trong bộ áo mũ chỉnh tề, buộc phải ôm nàng vào lòng thỏa thuê âu yếm, tiếng th/ở d/ốc mập mờ bất giác rỉ ra ngoài.
Bạch Vũ đánh xe quất roi vun vút, làm hết trách nhiệm bảo toàn thể diện cho lang quân.
Trước khi xuống xe, A Đường giúp Yến Nguyên Chiêu lau vết son trên má, vuốt lại nếp áo. Yến đại nhân trong y phục chỉnh tề, ung dung bước xuống xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play