Hoàng đế băng hà, tang lễ vừa rườm rà vừa phiền phức. Ba ngày tiểu liệm, bảy ngày đại liệm, sau đó quan tài còn phải lưu lại vài tháng, chọn ngày lành rồi mới đưa vào đế lăng an táng.
Bảy ngày đầu, văn võ bá quan cùng hoàng thân quốc thích đều phải vào cung sớm tối khóc tang. Sau bảy ngày, theo tiến trình tang sự, thỉnh thoảng vẫn còn phải đến tế bái lần nữa.

Yến Nguyên Chiêu thân là chất tử của hoàng đế, lại là trọng thần triều đình, những lễ lạt lớn nhỏ đều không thể vắng mặt, mỗi lần quỳ trước linh cữu là quỳ mấy canh giờ liền. Dù đã mặc áo dày vào đông, nhưng đến tối trở về chỗ A Đường, vừa vén áo lên thì hai đầu gối vẫn còn lấm tấm bầm xanh.
A Đường xót xa xoa bóp đôi chân tê cứng của hắn: “Chết có một hoàng đế thôi mà, đúng là hành hạ người ta chết đi sống lại.”
Lực tay nàng vừa mềm lại vừa cứng, mềm cứng đan xen, xoa bóp một hồi khiến khí huyết dần dâng lên, tê tê ngứa ngứa, ấm áp lan tỏa, khiến Yến Nguyên Chiêu lim dim mắt, tận hưởng sự hầu hạ hiếm hoi của nàng, cũng quên mất chuyện phải mắng nàng “không được vọng ngôn”.
Ngón tay A Đường m.ơn trớn luồn lách, bỗng trượt xuống đùi trong của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play