Yến Nguyên Chiêu không trả lời ngay, ngón tay nhẹ lướt qua gò má A Đường, ánh mắt chăm chú dò xét, “Trên mặt hình như có vết nước mắt… Nàng đã khóc sao?”
A Đường sững người. Tối qua sau khi dỗ Yến Nguyên Chiêu ngủ, lòng nàng cứ ngột ngạt không thôi, liền mang một bình rượu ra uống vài chén, đến lúc nằm xuống thì mắt cũng rơm rớm rơi mấy giọt.

“Chắc do ngáp nên trào nước mắt đấy.” A Đường thầm nghĩ Yến Nguyên Chiêu chắc không nhớ được mấy chuyện lúc say, nhưng vẫn tò mò hỏi, “Chàng còn chưa nói mà, nhớ đoạn nào cơ?”
Yến Nguyên Chiêu trầm ngâm một lúc: “Nàng đút ta ăn nho. Nho ngọt lắm, mùi vị cũng ngon.”
A Đường rất ngọt đã bị biến thành nho rất ngọt, xem ra Yến Nguyên Chiêu đã hoàn toàn tỉnh rượu rồi.
Trong lòng A Đường khẽ dâng lên một chút đắng chát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play