Trong phòng ngủ công xá, A Đường nhìn nam tử tuấn tú mặt mày đỏ ửng nằm trên giường, có chút lúng túng không biết nên làm gì.
Khoảnh khắc trước, Yến Nguyên Chiêu đã uống thẳng một chén rượu đầy vào bụng, A Đường lúc đó mới sực tỉnh, vội ngăn không cho hắn uống nữa. Nhưng Yến Nguyên Chiêu chẳng hề để ý, vô cùng ung dung rót chén thứ hai, cũng một hơi cạn sạch. Ngoài tiếng ho khẽ do cay, lông mày cũng không hề chau lại.
A Đường thấy động tác hắn trôi chảy như nước, tư thế nhã nhặn bình tĩnh, trong lòng mới khẽ thở phào. Nếu hắn uống rượu như uống thuốc độc, thì người có lỗi chính là nàng rồi.
Nàng ngăn hắn uống chén thứ ba, “Được rồi được rồi, ta chịu thua chàng rồi, là ta nói sai.”
Yến Nguyên Chiêu khẽ “ừ” một tiếng, cũng không tiếp tục tranh cãi chuyện về phủ, cúi đầu đọc vài công văn, gọi lại thuộc lại phân phó vài việc, rồi vội nắm tay nàng kéo về công xá phía sau nha môn.
A Đường vẫn còn đang thắc mắc sao hôm nay hắn lại về sớm như vậy, thì thấy trên mặt Yến Nguyên Chiêu từ lúc nào đã nhuộm một tầng đỏ ửng, đôi mắt đen sâu thẳm như hai hồ nước, mà gian ngủ lại ở bên phải tiền sảnh, vậy mà hắn lại nhấc chân rẽ trái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT