Tháng mười đã vào sâu, sáng sớm gió thổi ùa vào mang theo cái lạnh thấu xương.
Tấm màn buông nơi mép giường khẽ lay động, trong chăn Đào Du lập tức co rúm người lại, theo bản năng ôm chặt lấy vai, rúc mình sâu hơn vào ổ ấm.
Trong cơn mơ màng, ánh sáng trong phòng đã rõ thêm ít nhiều, bỗng tấm màn giường bị vén hé một khe hở.
“Tiểu Đào Tử, mau dậy đi.”
Đào Du nghe tiếng mẹ quen thuộc, thì thào một câu:
“Lạnh quá… nương, đừng kéo chăn của con.”
Hoàng Mạn Tinh đưa tay vỗ nhẹ qua lớp chăn, quấn gọn lấy Đào Du thành một cục, dịu giọng bảo:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT