Nếu A Khâu còn tỉnh, nhất định sẽ kinh ngạc mà nói không nên lời. Trình Lê mặc dù luôn nở nụ cười, nhưng thật ra khi nói chuyện thì hoặc là ứng phó cho có lệ, hoặc là thẳng thừng đến mức khó nghe. Làm việc thì lười nhác, dù thay khóa rất nhanh nhưng không nói câu dư thừa, cũng không làm hành động thừa thãi.

Ít nhất, A Khâu đã nhờ Trình Lê mở khóa bảy lần, chưa từng nghe thấy hắn dùng giọng điệu mềm mại, lại còn pha chút làm nũng như bây giờ.

Tin nhắn thoại từ phía bên kia nhanh chóng được gửi tới, là một giọng nam trầm ổn: "Ừ, không sao. Anh cũng vừa lúc có khách tìm, gặp nhau ở nhà nhé."

Trong giọng nói còn xen lẫn tiếng gió, Trình Lê biết anh đang đi đường, mà lại đi rất vội, từ âm thanh hơi thở bị nén trong lời nói cũng có thể cảm nhận được.

Trình Lê tặc lưỡi: "Bán bảo hiểm mà bận dữ vậy sao."

Bùi Túc người chồng đáng yêu mà Trình Lê theo đuổi suốt một năm, kết hôn được hai năm.

Dù lúc đầu hắn định gọi là "vợ yêu", nhưng Bùi Túc cực kỳ ghét hai chữ "vợ yêu" đó, có lẽ là do lòng tự tôn nam nhi vô dụng trỗi dậy, Bùi Túc luôn âm thầm mưu tính chuyện "lật kèo".

Nhưng ở trên giường, Trình Lê luôn có cách để ứng phó với Bùi Túc.

Ví dụ như kêu đau, hoặc làm nũng.

Bùi Túc quá mềm lòng, lại có tinh thần đạo đức quá cao. Chỉ cần Trình Lê hơi khó chịu một chút, anh liền nghĩ đến chuyện rút lui. Hoặc là khi Trình Lê làm nũng một chút, anh liền bị quyến rũ đến mức không phân biệt được phương hướng.

Bùi Túc cái gì cũng tốt, chỉ có điều bán bảo hiểm hơi quá tận tâm.

Nghĩ đến người chồng yêu dấu của mình, sắc mặt Trình Lê cũng trở nên dịu lại.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng kéo vật nặng.

"Đinh đoong." Chuông cửa vang lên.

Trình Lê cất điện thoại, thở dài.

Sức tấn công của Ốc Quái thực sự quá yếu, ngoài việc gây chút hoảng sợ thì chẳng có chút sát thương nào. Nếu lấy nó làm trung tâm cho một phó bản thì phó bản đó chắc chắn sẽ dở tệ.

Vì thế, để cân bằng điều đó, trong những phó bản có sự xuất hiện của Ốc Quái thường sẽ có thêm một gã lang thang đi lại bên ngoài căn nhà.

Gã lang thang đó vốn là chủ nhà cũ, từng bị quái vật chiếm lấy nhà cửa, bất đắc dĩ phải lang thang bên ngoài. Vì sống lang thang lâu ngày mà tâm lý vặn vẹo, tay cầm một cây rìu, hễ ai chưa hoàn thành nhiệm vụ mà bước ra khỏi nhà, gã sẽ chém ngay lập tức.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play