Bùi Túc nghiêng người ôm lấy Trình Lễ, tay vuốt ve mái tóc xơ xỉ của hắn, ấm thầm trong lòng. Anh nhất định phải tìm cơ hội nói cho Trình Lễ biết rằng mình vừa bán được một hợp đồng bảo hiểm lớn, nên tiền thưởng rất nhiều, sau đó sẽ đưa cho hắn một khoản tiền lớn.
Sớm biết vậy, anh đã không nói mình làm nghề bán bảo hiểm rồi. Đáng ra anh nên nói mình là CEO của công ty bảo hiểm XX, rồi trực tiếp bao nuôi Trình Lễ luôn cho xong.
Hai người cứ như vậy, tưởng chừng chẳng liên quan mà lại đồng quy, dù quá trình và cách nghĩ khác nhau hoàn toàn, nhưng cuối cùng suy nghĩ và kết quả lại giống hệt nhau.
Đó chính là...
Sớm biết vậy, ông đây đã không làm nghề mở khóa.
Sớm biết vậy, ông đây đã không nói mình bán bảo hiểm.
Một kiểu “khi đường mà cũng dính” à mức độ nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play