“Tiền thưởng gấp đôi.”
“Trình Lễ phải không, thân tài sống, tôi nhớ kỹ rồi.”
Khi Bùi Túc về đến nhà, đến trong nhà sáng trưng. Anh cởi chiếc áo khoác ngoài thẳng thớm, không một nếp gấp, để ló chiếc sơ mi bên trong nhăn nhúm, nhìn qua là biết đã bị “sản sinh dư đối”.
Anh im lặng một lúc, nhận ra chắc là do hôm nay lúc bắt dị vạ ra tay hơi mạnh nên áo mới nhăn. Anh có khoác ngoài sao không bị nhăn? Vì anh vốn chẳng mặc nó khi đánh quái.
Vậy tại sao vẫn phải mặc áo khoác ngoài về nhà? Bùi vì... người bán bảo hiểm thì phải ăn mặc như thế.
Một thanh niên tóc vàng, đeo tạp dề in hình cừu bông, thò đầu ra khỏi bếp. Hắn cầm cái xẻng xào, nhìn Bùi Túc một cái, xót xa nói: “Anh Bùi mệt lắm rồi đúng không. Em đang nấu cơm, sắp xong rồi.”
Bùi Túc khẽ “ừ” một tiếng, đặt áo khoác lên ghế sô pha rồi đi vào phòng ngủ thay đồ mặc ở nhà để làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT