May mà tiếng thùng thùng chỉ kéo dài vài phút, chẳng bao lâu đã dừng lại. Thẩm Đạc vào làng giết một con chó đen, vẩy máu chó đen lên quan tài. Lúc ở trường giảng viên từng nhắc đến, máu chó đen là thứ rất ác, lấy ác trị ác, phong ấn được phần lớn ác quỷ. Thẩm Đạc sợ máu chó đen không đủ, rắc thêm một lớp chu sa. Sau một hồi vật lộn, mọi người mới yên tâm hơn chút đỉnh.
Trời tối dần, sương mù phong tỏa ngôi làng, mới bốn năm giờ chiều mà trong làng đã tối om. Thấy sắp đến đêm, trong làng không chỗ nào chứa được mấy chục con người ngủ cùng nhau. Diện tích từ đường thì đủ rộng, nhưng bà cô ở đây, chẳng ai chịu ngủ cùng bà. Thẩm Đạc đành bảo mọi người ai về nhà nấy, đóng kín cửa nẻo, đừng chạy lung tung. Nếu gặp phải chuyện gì thì đốt pháo.
Tóm lại bất kể ra sao, nhóm học viện bọn họ không thể tách nhau ra được. Trang Tri Nguyệt và Trương Nghi thu dọn chăn chiếu và hành lý, vác gối đến ngủ cùng họ.
Khương Dã muốn đi vệ sinh, trong căn nhà gỗ chỉ có bô, không có gì đi đại tiện, phải ra nhà vệ sinh công cộng cách nhà gỗ không xa. Cận Phi Trạch khuân một chiếc ghế đẩu đi cùng cậu, đến cửa nhà vệ sinh, Cận Phi Trạch đeo khẩu trang đen, đòi vào cùng. Khương Dã nhíu mày, nói: "Cậu đợi tôi ở cửa là được rồi."
"Không được," Cận Phi Trạch cười hì hì nói, "Mình phải trông nom cậu."
Được thôi, Khương Dã nghĩ bụng, như thế đúng là ổn thỏa hơn.
Vào nhà vệ sinh, Khương Dã lại vào buồng, đang định đóng cửa thì cánh cửa bỗng dưng bị Cận Phi Trạch tóm chặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT