Khương Dã tua nhanh một lượt đoạn phim, máy quay giám sát ở bãi đỗ xe quay được rõ ràng từ đầu đến cuối cảnh Cận Phi Trạch mười tuổi gặp nạn. Tất cả mọi người trong phòng giám sát đều im lặng, Hoắc Ngang khóc giàn giụa nước mắt. Cùng lúc đó Khương Dã nhìn thấy Cận Phi Trạch trèo vào ống thông gió trong màn hình giám sát theo thời gian thực, thoát khỏi cuộc đuổi bắt của mẹ hắn. Đáy lòng Khương Dã giãn ra, tạm thời thở phào nhẹ nhõm.
Trương Nghi thở dài, do dự hồi lâu mới nói: "Đáng thương thì đáng thương, nhưng cậu em Khương Dã à, cậu đừng thương xót cậu ta quá. Anh đây cho cậu một lời khuyên chân thành, thương xót đàn ông là khởi đầu của bi kịch, thương xót A Trạch là mở màn cho tự sát."
Nước mắt của Hoắc Ngang tuôn trào ầng ậc, "Đáng thương quá, mẹ kiếp, tim tôi đau quá."
Một người đàn ông vạm vỡ cao một mét chín khóc tu tu, Trương Nghi không chịu nổi, nói: "Anh cũng không đến mức khóc tới vậy chứ?"
Hoắc Ngang lau nước mắt không ngừng, nói: "Tôi cũng không biết, tôi chỉ thấy rất buồn, rất muốn khóc. Sao, đàn ông không được rơi lệ à?"
Nước mắt của y chảy như mỳ dẹt, không ngừng nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play