Cận Phi Trạch đứng ở chính giữa ngã giao hai hành lang, ánh sáng chói lòa rọi lên người hắn trắng bệch, như một người giấy trắng toát. Hàng mi dài rậm của hắn đổ một mảng bóng râm dưới mắt, làm gương mặt vô cảm của hắn nom có vẻ u ám. Toàn bộ hành lang bị ánh đèn vô tình rọi thẳng xuống, bốn phía như được rửa bằng nước đá, sáng lòa. Sàn nhà bóng loáng phản chiếu ánh đèn, chói mắt khác thường.
Không biết hắn đã đứng bao lâu, cuối hành lang, ánh đèn chợt tối sầm từng đoạn một, dường như trời đã tối, yêu quái bước ra từ màn đêm. Đó là một người dị dạng cao hai mét, bốn cánh tay, hai cánh tay phía trước ôm mặt, đằng sau có một cánh tay đã đứt mất bàn tay. Chân bà gầy nhẳng và dài lêu nghêu, làn da đen thui như vỏ cây nứt nẻ, trên trán có một cục mụn mủ khổng lồ.
Bà đang khóc.
"A Trạch, con không cần mẹ nữa ư?" Bà vừa khóc lóc vừa lại gần Cận Phi Trạch ở chính giữa hành lang, "Đừng bỏ rơi mẹ..."
Cận Phi Trạch quay người định bỏ đi, ánh đèn sau lưng cũng tối sầm đột ngột, mẹ bước ra từ bóng tối, động tác giống hệt mẹ ở đầu kia hành lang, âm thanh cũng đồng bộ. Hai bên trái phải cũng là khung cảnh tương tự, mẹ quái vật đồng thời bước ra từ bốn phía, chặn hết mọi đường đi của Cận Phi Trạch.
"Ở cùng mẹ... A Trạch, ở lại đây cùng mẹ..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT