“Y Lạp Lặc, anh xin lỗi.”
Y Lực Ngang không biết bố mẹ mình đã quyết định như thế nào, từ hôm đó trở đi, sáng sớm ngày nào mẹ cũng đến những thôn khác cạo lớp bột đen bám trên tường của những căn nhà có người chết, khuấy nước tạo thành một chén “nước thần tiên” đặc sệt rồi mang về cho Y Lạp Lặc uống. Sau đó mẹ sẽ khóa cửa lại, không cho bất cứ ai vào thăm, sáng hôm sau đến giờ uống thuốc sẽ mở cửa. Y Lực Ngang như ngồi trên đống lửa, ngày nào cũng uống một chén nước tro dơ hầy, làm sao Y Lạp Lặc có thể khỏe lại được? Em ấy sẽ chết đói mất!
Ngày thứ 3, nhân lúc bố mẹ không có nhà, Y Lực Ngang ôm ba cái bánh bao trèo cửa sổ vào trong. Y Lạp Lặc nằm trên giường, chăn phồng lên trông như một chiếc nấm mồ nho nhỏ lẻ loi. Y Lực Ngang bò đến trước giường Y Lạp Lặc, khẽ gọi thằng bé, Y Lạp Lặc hé mắt nhìn cậu, nhóc chỉ thở ra, không hít vào.
“Y Lạp Lặc, em mau ăn bánh bao đi.” Y Lực Ngang nhét bánh bao vào miệng nhóc.
“Anh hai ơi…” Hơi thở của Y Lạp Lặc rất yếu ớt, “Em thấy… dưới thôn… có gì đó…”
“Đồ vật à? Thứ gì thế?” Y Lực Ngang hỏi.
“Nó nhìn em… Em sợ lắm…” Ánh mắt đờ đẫn của Y Lạp Lặc đảo sang, “Anh hai ơi, anh phải đi sao? Đưa em đi với…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT