Trước đây, Lâm Hoài An đã chăm sóc An Miên Miên một cách vô cùng tỉ mỉ, gần như là có cầu tất ứng, giống hệt một bảo mẫu chuyên nghiệp 24 giờ chỉ xoay quanh cậu ta.
Có những lúc Lâm Hoài An vô ý bỏ sót chi tiết nào đó khiến An Miên Miên không vui, hắn đều tự giác xin lỗi và sửa đổi, nghĩ đủ mọi cách để dỗ dành cậu ta.
Thế nhưng, Kỳ Sâm thì chẳng có thời gian rảnh rỗi để bận tâm đến cậu.
Kể từ khi An Miên Miên xuất hiện, trong đầu hắn lại vang lên một âm thanh khác.
【Livestream F81897 đã được kích hoạt.】
【Chúc bạn livestream vui vẻ!】
Theo tiếng điện tử cơ học vang lên, một bảng điều khiển ảo từ từ hiện ra trước mặt hắn.
Phía trên cùng bên trái của bảng hiển thị:
【Số người đang xem: 0】
【Điểm tích lũy: 0】
Bên dưới, có một dòng riêng biểu thị tiến độ nhiệm vụ chính tuyến, cũng chính là giá trị ngược tra, hiện tại đang ở vị trí 0.
Khu vực rộng lớn ở giữa là khu vực hiển thị nhiệm vụ và khu vực bình luận.
Phía dưới có năm biểu tượng màu xám, lần lượt là: “Trang chủ”, “Cửa hàng”, “Thẻ bài”, “Thông tin” và “Cá nhân”.
Hiện tại, những biểu tượng này vẫn chưa thể mở được. Kỳ Sâm thu hồi tầm mắt khỏi bảng livestream, quay sang nhìn An Miên Miên đang giận đến phồng mang trợn má như cá nóc.
“Hôm nay cậu làm sao thế, không giúp tôi mở cửa, nói chuyện cũng không trả lời, đầu óc có bị đập hỏng rồi không?”
Kỳ Sâm liếc nhìn thanh tiến độ ngược tra, nơi vốn ở vị trí 0, đã từ từ nổi lên thành 1 trong lúc An Miên Miên nói chuyện.
An Miên Miên còn định tiếp tục chất vấn, thì trong xe bỗng vang lên tiếng chuông điện thoại.
Cậu cúi đầu nhìn tên người gọi, hai má phồng lên như cái bánh bao:
“Lát nữa sẽ tính sổ với cậu sau.”
Nhấc máy, một giọng nói từ tính, đầy nắng ấm vang lên:
“Miên Miên, em đang ở đâu thế, anh Tầm đã đến rồi, chỉ còn thiếu mình em thôi.”
Người gọi điện cho An Miên Miên là Ninh Hạo Hiên, bạn cùng phòng đại học của Lâm Hoài An.
Hồi nhỏ, An Miên Miên đã đóng một vài quảng cáo và phim truyền hình, trở thành một ngôi sao nhí có chút tiếng tăm. Bây giờ, cậu ấy đã thi đỗ vào Học viện Điện ảnh và là sinh viên năm nhất.
Học viện Điện ảnh và Đại học A nơi Lâm Hoài An học không cách quá xa, An Miên Miên thường xuyên đến Đại học A xem các trận bóng rổ, trùng hợp thay, Ninh Hạo Hiên lại rất thích chơi bóng.
Nhờ có Lâm Hoài An mà cả hai dần dần quen thân, thường xuyên hẹn nhau đi chơi.
Nghe thấy hai chữ “anh Tầm”, sắc mặt An Miên Miên đã dịu đi rất nhiều, trên mặt bất giác nở một nụ cười nhạt, bên khóe miệng còn có lúm đồng tiền đáng yêu.
Giọng nói của cậu cũng trở nên ngọt ngào hơn hẳn, hoàn toàn khác với ngữ điệu trách mắng Lâm Hoài An lúc nãy: “Em đang trên đường rồi, sắp tới nơi rồi ạ.”
“Được rồi,” đầu dây bên kia cưng chiều nói, “Cẩn thận một chút, không cần vội đâu, bọn anh sẽ đợi em.”
Cúp điện thoại, An Miên Miên nắm chặt lấy điện thoại đầy vẻ quyết đoán. Vừa nghĩ đến lát nữa có thể gặp Tạ Tầm, những bực tức dồn nén vì Lâm Hoài An lúc nãy đều biến mất sạch.
Vội vàng đi gặp người mình thích, cậu giục: “Anh lái xe nhanh lên đi.”
An Miên Miên đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, ánh mắt đảo một vòng quanh người rồi lộ ra vẻ chán ghét rõ rệt trên mặt.
Cậu ta hậm hực nói:
“Cái xe của anh cũ quá đi mất, đã bảo đổi một chiếc rồi mà không chịu đổi. Bình thường lái đi đâu thì lái, nhưng lát nữa tôi phải đi gặp bạn bè quan trọng, thế này thì làm sao tôi gặp người ta được.”
Nhân vật An Miên Miên vốn được xây dựng với hình tượng mềm mại đáng yêu, lại được cưng chiều từ nhỏ nên có chút tùy hứng, õng ẹo.
Khi đọc đến đoạn này, không ai cảm thấy có gì sai cả, cậu ta là vai chính thụ, việc người khác cưng chiều và đối xử tốt với cậu là điều hiển nhiên.
Một tiểu yêu tinh kiêu căng dựa vào sủng ái cũng là một trong những kiểu nhân vật rất được độc giả yêu thích.
Rồi họ lại trách mắng Lâm Hoài An, sao đến cả một chuyện nhỏ như vậy cũng không làm tốt, vừa không có tiền lại vừa không có EQ, quả quyết loại hắn khỏi hàng ngũ công, bảo sao không có vợ.
Gia đình của Lâm Hoài An cũng khá giả, nếu không thì đã không thể nuông chiều An Miên Miên đến vậy.
Nhưng cha mẹ hắn không hề quan tâm đến hắn. Kể từ khi Lâm Hoài An lên đại học và chọn chuyên ngành Toán học, hai người họ đã không cho hắn một xu nào nữa.
Toàn bộ chi phí sinh hoạt của bản thân, bao gồm cả những khoản chi tiêu để chăm sóc An Miên Miên, đều do hắn tự kiếm được từng chút một trong thời gian rảnh.
Nhưng dù sao hắn cũng chỉ là một sinh viên, số tiền kiếm được hoàn toàn không đủ cho nhu cầu sống xa hoa của An Miên Miên, hắn chỉ có thể cố gắng tiết kiệm chi tiêu cho bản thân.
An Miên Miên bảo hắn mua xe, còn việc mua thế nào, mua từ đâu đều là chuyện của Lâm Hoài An, cậu ta chỉ có nhiệm vụ đưa ra yêu cầu.
Lâm Hoài An không có tiền, cũng không dám xin cha mẹ. Bất đắc dĩ, hắn đành phải đi vay nợ.
Khoản vay mua chiếc xe này đến giờ vẫn chưa trả xong…
Nghe đến đây, Kỳ Sâm, người vẫn luôn im lặng, cuối cùng đã lên tiếng.
Giọng hắn rất nhẹ và bình thản, không mang theo chút cảm xúc nào, giống như một cơn gió nhẹ thoảng qua:
“Không thích à? Vậy thì xuống xe.”
Bảng livestream lập tức xuất hiện một dòng bình luận nhờ câu nói vừa rồi của hắn:
【Ha ha ha, chủ livestream đáp trả hay quá】
Số người xem cũng từ 0 vọt lên 3.
An Miên Miên trợn tròn mắt, khó tin nhìn Kỳ Sâm.
Giọng điệu của hắn quá đỗi bình thản, khiến An Miên Miên phân vân mãi không hiểu, rốt cuộc Lâm Hoài An nói như vậy là vì EQ thấp của một gã học sinh khối tự nhiên chỉ đang trình bày sự thật, hay là đang công khai đuổi cậu xuống xe.
Nhưng dù là lý do nào, điều đó cũng đủ để khiến cậu ta tức giận.
An Miên Miên phồng má, chống nạnh: “Anh có ý gì?”
Kỳ Sâm sẽ không nuông chiều cậu ta như Lâm Hoài An, nhưng trên bảng livestream đột nhiên xuất hiện hai dòng chữ màu xanh lá cây.
【Nhiệm vụ livestream: Giá trị ngược tra đạt 60 sẽ thông quan.】
【Nhiệm vụ 1: Xin hãy đưa vai chính thụ đến đích trong vòng một giờ. Hoàn thành nhiệm vụ nhận được 50 điểm tích lũy, không hoàn thành sẽ bị trừ 100 điểm tích lũy.】
Kỳ Sâm trầm mặc một lúc, rồi hỏi 818 trong đầu: “Hệ thống của các người đứng về phe nào?”
818 ngượng ngùng nhỏ giọng giải thích:
“Dù sao đây cũng là thế giới của tiểu thuyết, nếu cốt truyện phát triển quá loạn sẽ dễ bị lỗi. Để đảm bảo nhân vật không bị lệch khỏi thiết lập ban đầu một cách quá đáng, nói cách khác là phải tuân thủ logic hành động của nguyên chủ, chúng tôi sẽ đưa ra một số giới hạn cho hành vi của chủ livestream tại một vài tình tiết quan trọng.”
Nó vừa dứt lời, bảng livestream đột nhiên lay động. Dưới giá trị ngược tra lại hiện ra một thanh tiến độ khác, biểu thị giá trị thiết lập nhân vật.
Vì một loạt hành động bất thường vừa rồi của hắn, chỉ số này đã giảm xuống còn 93.
“Giá trị thiết lập nhân vật trên 60 sẽ không có vấn đề gì,” 818 nói. “Một khi nhỏ hơn 60, thế giới này sẽ đối mặt với nguy cơ sụp đổ.”
An Miên Miên chưa từng bị Lâm Hoài An đối xử như thế. Cậu ta tức giận trợn mắt, không ngừng truy hỏi: “Rốt cuộc anh có ý gì?”
Mỗi khi An Miên Miên tức giận, cậu ta lại vô thức mở to mắt. Kết hợp với khuôn mặt baby và giọng nói mềm mại, dù đang giận nhưng cậu ta cũng chẳng có chút uy hiếp nào, ngược lại còn khiến người khác cảm thấy đáng yêu.
Trong tiểu thuyết, Tạ Tầm thường xuyên trêu chọc cậu ta, muốn nhìn thấy dáng vẻ giận dỗi phồng má, rồi sau đó lại từ từ dỗ dành cho cậu ta hết giận.
Lâm Hoài An có mái tóc dài phủ trước trán, che đi phần lớn lông mày và đôi mắt. Kỳ Sâm chỉ có thể nhìn mọi thứ qua khe hở của mái tóc.
Hắn đưa tay tùy ý vuốt lọn tóc, đôi mắt màu hổ phách nhạt ngước lên. Giọng điệu bình thản như mọi khi:
“Theo nghĩa đen, nếu không thích thì cậu có thể gọi taxi.”
Đôi mắt hắn chứa đựng ánh sáng chiếu vào từ ngoài cửa sổ, sáng đến mức có chút chói lọi, mang theo sự ấm áp, khiến lòng người trong chốc lát tan chảy.
Nhưng đuôi mắt hắn lại khẽ cụp xuống, càng tôn lên vẻ khinh thường và lạnh nhạt trong ánh mắt.
Đây là lần đầu tiên An Miên Miên nhìn thẳng vào đôi mắt đối phương như vậy.
Trong đầu cậu ta bỗng nảy ra một suy nghĩ – Thì ra mắt của Lâm Hoài An đẹp đến thế sao?
Tóc lại rũ xuống, đôi mắt sáng ngời bị che khuất một lần nữa.
Trong đầu cậu ta chợt lóe lên một chút tiếc nuối.
An Miên Miên bĩu môi, khoanh tay trước ngực, quyết định không thèm chấp nhặt với tên đầu óc thẳng tưng, EQ thấp kém này: “Thôi, không còn kịp nữa rồi, anh đưa tôi đến đó trước đi.”
Cùng lúc đó, giá trị thiết lập nhân vật giảm xuống thêm hai điểm.
Kỳ Sâm lái xe, đưa An Miên Miên đến nơi theo yêu cầu của nhiệm vụ.
Trên đường đi, An Miên Miên không nói một lời, Kỳ Sâm cũng vừa hay được yên tĩnh.
Điểm hẹn của họ là một nhà hàng hải sản. Vừa đến nơi, xe còn chưa dừng hẳn, An Miên Miên đã vội vàng xuống xe: “Tôi đi đây.”
Sau đó, cậu ta hấp tấp chạy đi, ngay cả cửa xe cũng không đóng.
Đến cửa nhà hàng, cậu ta còn đặc biệt chỉnh lại quần áo và tóc tai trước cánh cửa kính.
Hắn đành phải đứng dậy, đi vòng từ trước xe đến ghế phụ lái để đóng cửa xe.
Khi quay người lại, một bóng người lướt qua tầm mắt hắn. Kỳ Sâm chợt sững lại một lát, chốc sau ánh mắt của hắn quay trở lại.
Người đàn ông bên cửa sổ mặc một chiếc áo hoodie màu xám đơn giản, lười biếng dựa vào ghế. Y không hề hứng thú với những lời người bên cạnh nói, chỉ cúi đầu nhàm chán lướt điện thoại.
Đường nét khuôn mặt nghiêng của y vừa sắc sảo vừa mượt mà, sống mũi cao thẳng, đường nét gương mặt cực kỳ hoàn hảo, toát ra một khí chất quý phái khó tả.
Ánh mắt Kỳ Sâm dừng lại trên người y hai giây.
818 lập tức giới thiệu với hắn: “Đây là vai chính công Tạ Tầm.”
Tạ Tầm, là người thừa kế của một gia tộc giàu có bậc nhất, gia thế và tiền tài của y đương nhiên không cần phải bàn cãi.
Không chỉ có đầu óc thông minh, học giỏi, mà chỉ cần học chút ít cũng có thể dễ dàng thi vào Học viện Kinh tế của Đại học A. Y có đầu óc kinh doanh, tài giỏi toàn diện và ngoại hình đỉnh cao.
Hơn nữa, về sau y còn cưng chiều An Miên Miên một cách quá đà, bá đạo nhưng cũng không kém phần dịu dàng.
Phải nói, trách sao được y lại có thể trở thành vai chính công.
Có lẽ cảm nhận được điều gì đó, Tạ Tầm đột nhiên ngước lên, hướng mắt nhìn về phía hắn.
Ánh mắt hai người chạm nhau trong thoáng chốc.
Nhưng rất nhanh, một khối trắng hớt hải chạy đến bên cạnh Tạ Tầm, ngọt ngào và mềm mại chào hỏi.
Tạ Tầm không nhìn hắn nữa, quay đầu lại nở một nụ cười ấm áp với An Miên Miên.
Kỳ Sâm thu hồi ánh mắt, ngồi trong xe nhìn lướt qua bảng livestream.
Vừa lúc, trên đó lại xuất hiện thêm một dòng chữ:
【Nhiệm vụ 1 đã hoàn thành, chúc mừng ngài đã nhận được 50 điểm tích lũy.】
Bây giờ đã hơn sáu giờ tối, Kỳ Sâm chuẩn bị về nhà, giải quyết xong bữa tối của mình.
Lâm Hoài An thuê một căn nhà gần trường, nằm trong một khu chung cư cao cấp. Môi trường trong lành, giao thông thuận tiện, lái xe đến trường chỉ mất mười phút.
Nhưng tương ứng, giá thuê cũng khá đắt.
818 trình bày bản đồ lộ trình trước mặt hắn. Kỳ Sâm rất nhanh đã đến nơi.