Giang Du Bạch cứ như một cái "hũ sầu" vô vị, lặng lẽ đi lên theo bậc thang. Anh nhìn ra xa những ngọn núi nối tiếp nhau, tâm trí dao động theo bóng cây, ngọn núi và cái cây này đều có thể làm xáo trộn tâm trạng bình ổn của anh. Anh khẽ thở dài, bất đắc dĩ hỏi một câu: “Sau này cậu có bận hơn nữa không?”
"Bận gì cơ?" Lâm Tri Hạ không hiểu.
Giọng Giang Du Bạch trầm xuống: “Từ tháng 10 năm ngoái đến tháng 8 năm nay, cậu bận đến mức không có thời gian tìm tớ.”
Lâm Tri Hạ giải thích: “Năm nay tớ gặp phải một tình huống đặc biệt. Tớ quá nôn nóng muốn đạt được thành tựu lớn, nhưng bây giờ tớ đã nghĩ thông suốt rồi, làm học thuật phải từng bước vững chắc, tớ không thể nôn nóng, như vậy hiệu suất trong phòng thí nghiệm cũng không cao.”
Giang Du Bạch quay mặt đi chỗ khác: “Nghiên cứu khoa học rất áp lực, người thông minh đến đâu cũng sẽ gặp phải bế tắc. Cậu lo lắng thì có thể nói với tớ, đừng một mình chịu đựng.”
Giọng nói của anh rất hay, đường nét khuôn mặt góc nghiêng gần như hoàn hảo. Lâm Tri Hạ lén liếc nhìn anh một cái, đáp: “Cậu luôn thấu hiểu lòng người như vậy... Nếu cậu có chuyện gì, cũng phải nói với tớ, tớ mãi mãi là người bạn tốt nhất của cậu.”
Giang Du Bạch không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play