"Học sinh đánh nhau trường nào cũng có, đặc biệt ở chỗ em đã thắng. Và tương lai của trường Song Thụ mà em muốn nói với thầy, nguyên nhân chính là từ trận đánh em đã thắng này."
Lưng Chu Vãn Phong thẳng tắp, đôi mắt tỏa ra ánh sáng sắc bén.
Lần đầu tiên Vương Tông Bình thấy một khí thế mạnh mẽ như vậy ở một học sinh. Ánh mắt cô kiên quyết, như thể cuộc nói chuyện này dù ông không muốn nghe cũng không được.
Ông đứng dậy, lấy chiếc cốc sứ màu trắng rót nước: "Em cứ nói đi." Hiếm khi ông gặp được một học sinh vừa bình tĩnh vừa tài giỏi như vậy, một mình đánh nhiều người mà còn thắng, đánh người xong không hề hối lỗi, lại còn dám chủ động tìm đến phòng hiệu trưởng.
"Lớp Chín năm nhất của em là một lớp đặc biệt phải không ạ? Không xếp đều những học sinh này vào các lớp khác, điều đó chỉ chứng tỏ một điều, trường Song Thụ muốn nâng cao thành tích. Theo em được biết, trường Song Thụ hàng năm tuyển sinh đều gặp khó khăn. Một là thành tích không nổi bật, hai là nề nếp không tốt, dẫn đến chất lượng đầu vào luôn không cao."
"Muốn cải cách là chuyện tốt, ban đầu tập trung vào thành tích của học sinh cũng không sai, nhưng nguồn học sinh giỏi vốn đã ở các trường công, dù có cố gắng đến mấy thì trong một, hai năm cũng không thấy hiệu quả rõ rệt. Không có thành tích nổi bật, dù có tập trung học sinh giỏi vào một lớp, học sinh cá biệt vào một lớp khác cũng vô ích. Học sinh giỏi vẫn không thể bằng người ta, còn học sinh kém, du côn thì lại thường xuyên gây chuyện làm bại hoại danh tiếng của trường, đúng là một vòng luẩn quẩn."
Vương Tông Bình ban đầu chỉ tò mò, bây giờ thì chau mày, ông không thể không thừa nhận những gì cô học sinh này nói chính là tình cảnh khó khăn hiện tại của trường Song Thụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play