"Con đã bảo chuyển nó sang lớp thường rồi, giờ nó biết mình ở lớp kém nên mới gây sự. Nó nói giáo viên lên lớp không có trách nhiệm, không giữ trật tự. Nói xong giáo viên, nó lại nói đến trường, bảo rằng việc dồn một đám học sinh kém, hư hỏng vào một lớp là kỳ thị, đòi lên Sở Giáo dục phản ánh. Dì ơi. . . nó là do con giới thiệu vào, nếu nó thật sự đi gây chuyện, con còn mặt mũi nào ở lại trường? Lãnh đạo sẽ nghĩ gì về con? Có khi sau lưng lại cho rằng con có ý kiến với trường, là do con ngấm ngầm xúi giục nó."
Lâm Gia Văn càng nói càng gấp, uất ức không chịu nổi:
"Dì không thích nó thì thôi, nhưng dì cũng không thể hại con được. Con đang giúp dì hỏi chuyện cô Tĩnh Nhã, giờ thì đến bát cơm của con cũng sắp mất rồi. Ngay từ đầu con đã nói chuyển nó sang lớp thường, dì cứ không chịu, dì xem bây giờ chuyện thành ra thế này, lát nữa chắc chắn lãnh đạo trường sẽ gọi con lên hỏi chuyện. Con biết nói sao đây, chính con còn thấy một đứa trẻ mười hai tuổi thì biết gì mà khiếu nại, tố cáo. Con giải thích không nổi đâu."
Dương Nghệ Quân cau mày đưa ống nghe ra xa, giọng của Gia Văn trong điện thoại oang oang như rang đậu, khiến màng nhĩ cô đau nhói, nhưng cô cũng đã nghe rõ mọi chuyện.
Một cơn tức nghẹn ngay lồng ngực. Lần trước, cái lần đến đồn công an báo án cũng là do nó làm ra.
Dương Nghệ Quân dịu giọng an ủi:
"Gia Văn, cháu cũng đừng lo, cứ giải thích rõ ràng với lãnh đạo nhà trường. Lát nữa dì sẽ nói chuyện với Chu Vãn Phong, bảo nó ở trường an phận một chút, đừng gây thêm phiền phức cho cháu. Cháu yên tâm, có dì ở đây, không để nó gây chuyện đâu. Chuyện của cô Tĩnh Nhã cháu vẫn phải giúp dì hỏi nhé. Lát nữa dì tặng cháu một chiếc vòng tay, không phải cháu thích chiếc vòng vàng nạm ngọc đó sao, để dì tìm rồi mang qua cho."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play