Chu Vãn Phong nhìn hai món quà đặc biệt này, cười cười, "Lần sau nếu hai cậu còn gặp nhau, giúp tớ gửi lời cảm ơn đến anh ấy." Dường như cô hiểu được những gì Lục Thanh muốn nói, không phải là tình yêu nam nữ, mà chỉ đơn giản là một lời nhắn rằng anh đang sống rất trọn vẹn, lúc thì ở biển, lúc thì ở thảo nguyên, giống như đang báo cáo lịch trình của mình.
"Tiếc là tớ không có quà gì cho anh ấy, đành chúc anh ấy khỏe mạnh vậy."
Chỉ có sức khỏe tốt mới có thể đi đến nhiều nơi thú vị hơn, thấy được những khung cảnh đẹp hơn, tuyệt vời hơn.
Nói xong, cô đứng dậy, "Cho tớ mượn cái va li này của cậu nhé." rồi lại đặt đồ vào trong. Những thứ này chỉ có thể tiếp tục để ở đây, cô không thể mang đi được.
Vân Tĩnh Nhã níu lấy Chu Vãn Phong không buông. Mãi mới được nghỉ phép gặp nhau, lần sau gặp lại không biết là khi nào:
"Vãn Phong, đơn vị của cậu ở đâu? Tớ có thể đến tìm cậu không?"
"Không nói được, cậu cũng không được đến. Nếu đến thật thì tớ sẽ bị kỷ luật đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT