"Không cần những câu như vậy, cái gì mà bá thiên bá địa, duy ngã độc tôn. Cứ viết đơn giản như nhật ký cá nhân thôi, ví dụ như: 'Tôi muốn chạy nhanh hơn', 'Tôi hy vọng nhà ăn cho nhiều thịt hơn vào món mặn', 'Tôi hy vọng năm sau tôi có thể luyện được tám múi bụng', 'Tôi hy vọng năm sau tôi sẽ là xạ thủ cừ khôi', 'Tôi hy vọng tôi có thể lập công' . . . Cứ giản dị, gần gũi một chút."
Chu Vãn Phong cười giải thích.
Cứ như vậy, bức tường triển lãm của trung đội ba trở nên đa dạng, đầy màu sắc. Chu Vãn Phong còn dặn ba tiểu đội trưởng không cần phải sắp xếp bố cục đặc biệt, ai viết xong thì tự treo lên, tự chọn vị trí.
Nghe vậy, các binh sĩ trung đội ba đều hoảng hốt. Những người chữ xấu sợ chậm chân sẽ bị treo ở vị trí dễ thấy nhất, lúc đó thì mất mặt thật.
Những người sợ chữ xấu còn lén dùng bút chì viết trước lên giấy đỏ, sau đó dùng bút lông đồ lại rồi lấy tẩy xóa đi. Phải nói, cách này tốt hơn nhiều so với việc viết bừa, ít nhất chữ cũng đều nhau, không xiêu vẹo, trông rất ngay ngắn.
Các binh sĩ của trung đội ba học theo nhau, viết xong liền vội vàng chạy đi treo. Binh sĩ của trung đội một và hai đi ngang qua đều ghé lại xem vài lần. Cùng một đại đội, ai cũng biết nhau.
Họ thấy một dải giấy đỏ rộng bằng bàn tay viết: "Hy vọng năm sau đội hậu cần xào rau cho nhiều muối một chút." Ký tên: Bao Nhất Minh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play